#51 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Thu Feb 24, 2011 9:10 am | | | Sư Tử nữ hoàn toàn không phải là cánh hoa dại khiêm nhường ngoài đồng nội, mà là đoá hồng đài các chốn cung đình. |
| #52 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Thu Feb 24, 2011 9:27 pm | | | Precious Family. |
| #53 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| | |
| | | | Chap mới đây
Chap 8:
Mặt trăng dần khuất sau những đám mây đen huyền. Gio1 vẫn mơn man thổi, nhẹ nhàng mang một không gian yên ắng lướt qua hai người. Phải, yên ắng, vì chẳng ai nói được câu nào. Runo không kể nữa, cô lặng lẽ ngước lên trời, dù không còn trăng để ngắm. Ánh mắt cô ráo hoảnh, không một giọt nước. Dan cũng chẳng nói gì, câu im lặng nhìn cô, một thoáng buồn hiện lên trong mắt. - Tôi đã kể rồi đấy – Runo quay lại nhìn Dan, nhếch mép cười – Thế anh có cách nào giúp tôi không? - Tôi… - Ánh mắt Dan khẽ chùn xuống - Không có cách, phải không? – Runo hỏi Dan gật đầu. - Nhưng… - Cậu do dự - Bây giờ cô cảm thấy thế nào? - Chẳng sao cả - Cô nhún vai hờ hững - Thật chứ - Dan nhíu mày Runo ậm ừ vẻ khó chịu. - Ngốc – Dan lắc đầu. Rồi bỗng nhiên, cậu choàng tay ôm lấy thân thể mảnh mai của Runo vào lòng. Runo ngạc nhiên. Và sau vài giây nhìn nhận vẫn đề, hai gò má của cô lập tức đỏ ửng lên như quả gấc - Anh… Anh làm gì thế!? – Runo đẩy Dan ra - Yên nào – Dan nhấn mạnh – Cô hãy khóc đi - Anh nói gì lạ vậy – Runo nói - Tôi biết, cô đang rất buồn. Cô rất muốn khóc, phải không? Runo không nói gì, cũng không phản ứng nữa. Bất giác, cô khẽ rút đầu vào người Dan. Dan mỉm cười. Cậu nhẹ nhàng xoa mái tóc xanh mượt mà của Runo. Trong mắt cậu, Runo bây giờ không còn là cô công chúa tinh nghịch, vui tươi hằng ngày, mà chỉ là một cô gái nhỏ đáng thương đang cần được che chở. Bờ vai Runo rung lên nhẹ. Từ đôi mắt đang khép chặt của cô, hai hàng nước mắt chảy xuống gò má, làm ướt đẫm chiếc áo của Dan - Cám… cám ơn anh – Runo thì thào. Không rõ là Dan có nghe thấy hay không. Cậu vẫn tiếp tục xoa tóc cô, mắt nhìn xa xăm lên bầu trời đêm cao vợi. … Đứng trong căn phòng nhỏ mà Alice sắp xếp cho mình, Marucho và Predatr đã nhìn và nghe thấy tất cả câu chuyện của Runo và Dan. - Lãng mạn quá!!! – Predator kêu lên. Anh xoay người một vòng trên không rồi đáp xuống bàn và nhảy cẫng lên. - Tuyệt quá nhỉ, cậu chủ - Anh nhìn sang Marucho Cậu không trả lời. Mắt cậu dán chặt vào khoảng không mênh mộng ngoài trời, Hình như, Marucho đang suy nghĩ chuyện gì đó. - Cậu chủ, cậu sao vậy? – Predator ngạc nhiên - Tôi đang thắc mắc, ai có thể bắt cóc Tigress cơ chứ? - Tôi cũng không rõ – Giọng anh trầm xuống. Và anh cũng đưa mắt theo hướng Marucho đang nhìn. Mảng bầu trời trên cao dường như đang u ám thêm một chút. … - Có chuyện gì vậy nhỉ? – Alice khẽ nhíu mày. Cô không thể nghe được Dan và Runo nói gì, nhưng cô biết, Runo đang gặ một chuyện gì đó ghê gớm lắm. Linh cảm của cô mách bảo rằng, việc đó có liên quan đến Tigress. Và một cảm giác không lành về tương lai phía trước đột ngột dấy lên trong lòng cô.
| | | | | |
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote) |
|
Fri Feb 25, 2011 12:03 pm | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #54 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Fri Feb 25, 2011 7:39 pm | | #55 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Fri Feb 25, 2011 8:19 pm | | | Lies - ....đã lừa dối tôi |
| #56 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Fri Feb 25, 2011 8:34 pm | | | Precious Family. |
| #57 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Fri Feb 25, 2011 10:05 pm | | | Sư Tử nữ hoàn toàn không phải là cánh hoa dại khiêm nhường ngoài đồng nội, mà là đoá hồng đài các chốn cung đình. |
| #58 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Sun Feb 27, 2011 8:55 pm | | | Precious Family. |
| #59 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| | |
| | | | Chap này khúc cuối hơi rắc rối vì em đang lười. Dạo này không biết bị con gì nhập mà lười chết đi được
Chap 9:
Shun ngồi dậy giữa một ngôi nhà hoang. Nơi đó vắng tanh, không có một bóng người. Mạng nhện giăng đầy khắp nơi. Shun ngạc nhiên. Bỗng một âm thanh kì lạ sướt qua tai cậu. Shun dáo dát nhìn xung quanh và thấy một người con trai với khuôn mặt được trùm kín đang đứng trong một góc tối của căn nhà. Ở người đó, một luồng khí đáng sợ toát ra, nó mang đầy mùi chết chóc và nguy hiểm. Xung quanh cậu là những núi xương trắng xóa, đang há miệng cười hềnh hẹc. Máu loang ra khắp nơi, đỏ thẫm. Người đó mỉm cười và đưa tay ra trước mặt Shun, chờ đợi cậu nắm lấy. Shun khẽ lắc đầu. Nụ cười của người đó đột ngột dãn ra thêm, hóa từ nụ cười hiền lành sang nụ cười ác độc. Người đó vung tay lên, hàng ngàn cái bóng trắng từ đâu túa ra và xông thẳng vào Shun, toang bắt được cậu. Shun quay người chạy đi. Người đó đứng nhìn cậu, và khẽ ngân nga những câu hát kì lạ.
“Chạy đi, chạy đi nào, cậu bé đáng yêu Nếu chậm cậu sẽ gặp nguy đấy Cậu có nghe không, có nghe không? Tiếng kêu của các bánh xe định mệnh đang xoay tròn Đồng hồ hoạt động rồi Qủa lắc làm cả thế giới đung đưa Tương lai đã được an bài Cậu không thoát được đâu, cậu bé đáng yêu”
Shun cắm đầu chạy, nhưng giọng nói của người đó vẫn văng vẳng bên tai cậu. Giọng nói nhẹ nhàng, mượt như nhung nhưng có gì đó khiến người khác sợ hãi. Shun không biết đó là ai, nhưng cậu thật sự cảm thấy sợ hãi. Đột ngột, Shun vấp té. Những cái bóng trắng nhợt nhạt phía sau đã đuổi kịp cậu. Chúng lao tới vồ lấy Shun… AAAAAAAAA!!!! Shun giật mình choàng tỉnh, hóa ra là một giấc mơ. Cậu thở hắt ra mệt nhọc, mồ hôi ướt đẫm trán. Âm thanh đáng sợ của người đó vẫn còn vọng đi vọng lại trong đầu cậu. Shun lắc mạnh đầu, cố xua tan nó. Cậu nhìn ra ngoài, trời vẫn còn tối. Shun thở nhẹ rồi chậm rãi bước xuống giường. Cậu nghĩ mình không nên ngủ lại. Và cậu lặng lẽ đi ra ngoài. … Nửa đêm, trời lạnh. Gió ẩm lùa khắp nơi. Shun nhẹ nhàng rảo bước trên con đường mòn. Gió nhẹ nhàng mơn trớn bay xung quanh cậu, hất nhẹ mái tóc đen tuyền như màu trời đêm. Cậu sao thế, Shun? – Gió hỏi - Tôi gặp ác mộng – Shun đáp Về cái ngày ấy à? - Không – Cậu nói bằng giọng lạnh băng, hình như là vì gió nhắc tới ngày ấy. Ngày ấy… Shun lại dần vào những suy nghĩ. Cậu rất hay như thế mỗi khi nhắc về cái ngày định mệnh ấy. Chứ về cái gì? – Gió lên tiếng kéo cậu ra khỏi trạng thái nửa tỉnh nửa mơ - Tôi… - Cậu lại nói chuyện với gió à, Shun? – Phoenix hiện lên trên vai cậu và dịu dàng hỏi. Giọng cô trầm ấm nhẹ nhàng, làm Shun bỗng vơi bớt phần nào nỗi sợ cứ âm ỉ trong lòng từ lúc cậu bật dậy sau giấc mộng kinh hoàng. Đối với Shun, Phoenix không chỉ là một thần hộ mạng, một người bạn thân thiết, mà còn là người mẹ hiền từ của cậu. - Ừhm – Cậu gật đầu - Thế cậu đã mơ thấy gì? – Phoenix hỏi - Tôi mơ thấy một người con trai. Mặt người đó trùm kín nên tôi không thể thấy được. Người đó muốn bắt tôi, người đó hát khi tôi bỏ chạy. Bài hát đáng sợ lắm, không chỉ ca từ, mà cả giai điệu của nó… - Người Shun bỗng run lên nhè nhẹ - Người đó nói tương lai đã được an bài, tôi sẽ không thoát được, Tôi không hiểu người đó nói gì. Nhưng tôi biết, tôi thừa nhận rằng tôi đã rất sợ, dù đó chỉ là một giấc mơ. Phoenix nhìn Shun lạ lẫm, cô chưa bao giờ thấy Shun sợ hãi đến vậy. Kể từ ngày đó, ánh mắt của Shun đã hóa lạnh lùng, nó chỉ dịu đi khi nhìn Alice, và nó chưa bao giờ tối lại vì sợ hãi như bây giờ. Người đó thật sự nguy hiểm – Phoenix nghĩ thầm. - Cậu an tâm đi Shun – Cô nhẹ nhàng xoa dịu cậu – Người đó sẽ không làm gì được cậu đâu. Tôi và những người khác sẽ bảo vệ cậu – Cô cười - Cám ơn cô – Shun gượng cười. - À, nếu cậu có gì lo lắng, cậu cứ tới gặp cô ấy nói chuyện thử xem? - Cô ấy? – Shun tròn mắt - Alice ấy mà – Phoenix nói, giọng bình thản – Tôi thấy cô ta rất quan tâm tới cậu. Và… - Và sao? – Shun vẫn còn chưa hiểu lắm - Cậu cũng quan tâm đến cô ấy. Hai người quan tâm đến nhau sẽ dễ nói chuyện với nhau hơn – Phoenix tuôn một tràn làm Shun suýt té ngửa, dù cô nói với giọng vô cùng điềm tĩnh. Và chính sự điềm tĩnh kể cả lúc nói đùa ấy của cô đã khiến rất nhiều người té xỉu hay ngượn chín người. Shun nằm trong dạng thứ hai: ngượng đỏ mặt, chỉ có điều mặt cậu không đỏ ửng mà chỉ hồng phớt lên thôi. - Ai nói là tôi thích Alice chứ - Shun chối bay biến - Ánh mắt của cậu lúc nhìn cô ta, và cả cái kiêu không cười trước mặt ai chỉ trừ Alice của cậu cũng đủ đề chứng minh rằng cậu thích cô gái tóc cam ấy rồi – Phoenix vẫn giữ nguyên cái gọng bình thản đến lạ lùng của mình. - Không có. - Thế mà có đấy – Phoenix từ từ biến mất - Tôi đã bảo là không có!!! Hôm đó, Shun Kazami lạnh lùng nhà ta lần đầu hét lên khá to trong rừng.
Tem lần này do Yume chế đấy, cẩn thận kẻo chỉ bỏ độc Yume: đừng có vu oan chứ, ta dại gì bỏ độc cho người ta chết chết rồi lấy ai com fic cho ta!!! | | | | | |
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote) |
|
Sun Feb 27, 2011 9:06 pm | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #60 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Sun Feb 27, 2011 9:10 pm | | #61 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Mon Feb 28, 2011 9:11 am | | | Sư Tử nữ hoàn toàn không phải là cánh hoa dại khiêm nhường ngoài đồng nội, mà là đoá hồng đài các chốn cung đình. |
| #62 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
|
|
Tue Mar 01, 2011 6:23 pm | | | Mình luôn dõi theo,không hiểu sao mình luôn dõi theo cậu.Không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy cậu,mình lại càng có dũng khí hơn.Nếu mình cố gắng,mình cảm giác là sẽ làm được,và mình cũng bắt đầu cảm thấy giá trị của bản thân |
| #63 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] : Lục tinh | |
| |
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|