[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2        
Bakugan fanclub season 4.0
Bakugan FC season 4 là nơi hội tụ của các fan bakugan .Đến đây bạn có thể giao đấu với nhau,mua bán bakugan,trao đổi về bakugan ..v.v.... để hiểu thêm phần nào về Bakugan-Những chiến binh mạnh mẽ nhất ! Nào,hãy để một phần trong tim bạn cho BAKUGAN !!
Bakugan fanclub season 4.0
Bakugan FC season 4 là nơi hội tụ của các fan bakugan .Đến đây bạn có thể giao đấu với nhau,mua bán bakugan,trao đổi về bakugan ..v.v.... để hiểu thêm phần nào về Bakugan-Những chiến binh mạnh mẽ nhất ! Nào,hãy để một phần trong tim bạn cho BAKUGAN !!

Bakugan fanclub season 4.0


 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Rất vui được tiếp đón bạn tại BakuganFC. Nhưng diễn đàn bị lỗi ko post dc bài, mong các bạn ghé qua nhà mới của chúng mình với link : http://mybest.forumvi.com Chân thành cám ơn.
Thống kê các bài viết mới nhất
  • Hỗ trợ Online


camhung123

FabiaSheen
Top posters
Mizu_Lucifer
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Alisa_Kito
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Hikari Yamabuki
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Tsuki_Kazami
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Dream_Darkon
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Namihara_Nollen
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Mioko_Ishiyama
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
Ice_n_Dark
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
FaBiaSheen
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 
lelouch
[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_left[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Fire-background-seamless-abstract-1[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Poll_right 

|

[HFSF*BKG*KHR] Murder

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tue Jun 28, 2011 10:11 am
#26
Gió bay qua nhiều thứ,nhưng gió không có bạn,gió cô đơn và lạnh lẽo ,gió ước gió có bạn,có ai muốn làm bạn với gió không ,không có ai cả,gió thật cô đơn
takinamo
takinamo
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
510/50000

Tài năng:%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 510
BKGC BKGC : 1356
Điểm đóng góp : 3
Stt : Gió bay qua nhiều thứ,nhưng gió không có bạn,gió cô đơn và lạnh lẽo ,gió ước gió có bạn,có ai muốn làm bạn với gió không ,không có ai cả,gió thật cô đơn
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


Ê,cho em vô chap với!Phù,giờ em mới xin được!Taki không cho em vô!Làm ơn cho vô với!Em thcih1 chyện chết chóc lắm

Tài Sản của takinamo


Chữ ký của thành viên

Tue Jun 28, 2011 10:15 pm
#27
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


@Linda(ko biết có fải ko nữa): đây ko fải là fic4rum nên chị ko cho ng ngoài vào đâu, vs lại cốt truyện cũng định sẵn cả rồi
đẩy nhanh chap5, còn sang chap6 đc gặp .... iu wí nữa

Chap5: Thief
Bảo tàng Tokyo, nơi lưu giữ những vâth quý giá nhất và cũng được bảo vệ nghiêm ngặt nhất. Cả toà nhà mái kính rộng lớn, không chỗ nào là không có lưới laze, máy quay và bảo vệ thay phiên canh chừng. Tên nào tên nấy đều nuốt nước bọt, mồ hôi đầm đìa ướt sũng áo, sợ sẽ làm gã giám đốc khó tính và tay thám thử nóng nảy lại nổi giận. Bản thân hai gã đó, mỗi tên cũng trực tiếp quan sát một viên ngọc lục bảo, và cũng là mục tiêu của những kẻ đã cả gan gửi thư khiêu khích.
Hai chiếc tàu lượn đáp xuống nhẹ nhàng trên nóc nhà, màu sắc tối đen lẫn vào màn trời đêm nên không ai phát hiện. Đây là một vụ trộm, nhưng chỉ hai trong số bốn bọn họ mặc đồ tối màu. Và trong khi Kukai và Kairi vận bộ đồ bó sát người màu đen, thì Riouji và Hayate lại diện bộ comlê trắng cùng áo choàng dài loằng nhoằng xuống tận chân, đủ để gây kinh ngạc cho bất cứ ai trừ họ. Kukai dán chiếc máy cưa nhỏ lên tấm kính, từ từ khoét thành một lỗ hổng, vừa đủ để một người có thể chui lọt. Trong khi đó, Kairi mở tấm sơ đồ to đùng đoàng ra, nói:
- Có cần ôn lại chút trước khi thực thi không?
- Kairi! Nhóc đứng đầu lớp 6 năm lận rồi mà không hiểu lí do anh và Hayate mặc đồ trắng và áo choàng dài ư? Học từ siêu đạo chích Kaito Kid đấy!
- Hiểu chứ. – Kairi quẳng một cái lườm - Chỉ sợ anh không đủ khéo léo để thực hiện mánh khoé với áo choàng trắng thôi.
- Còn ta đây chẳng hiểu gì sất! – Kukai vừa lẩm bẩm vừa nhấc miếng kính đã khoét ra.
- Vẫn theo như kế hoạch thôi, chỉ có điều hai nhóc sẽ ở lại đây canh chừng, ngay trên nóc phòng lão giám đốc. – Riouji đội chiếc mũ cao trắng bên đầu, đồng thời tháo nắp của một đường ống dẫn khí ra – Cứ tha hồ ngồi chơi xơi nước đi, cho đến khi nào tụi này quay lại ở phòng lão giám đốc thì thả dây cước xuống kéo lên, vậy thôi!
- Mình và anh trai Kumiko-san đã chuẩn bị kĩ lắm rồi, không có sơ xuất gì đâu. – Hayate chui vào đường ống dẫn khí ngay sau Riouji, rồi đóng cái nắp lại.
- Haizz...!!! – Kukai nằm ườn ra sàn - Ngồi không thế này thì chán chết! Sao chúng ta không được xuống đó bụp vài tên nhỉ?
- Nh... Nhưng mà... – Kairi lắp ba lắp bắp - ...Lâu lắm rồi... tụi mình mới... được ở một mình cùng nhau... - nuốt nước bọt – Mình... mình có chuyện này... muốn nói...
- !!! – Kukai giật thảy mình như muốn bắt lên tít tận trời xanh, ngồi bật dậy như cái lò xo – Ch... Chuyện hả...?
- Uh... Uhm...!!! - mặt Kairi bắt đầu xuất hiện những vệt hồng liên tiếp, cùng những tiếng thình thịch đập liên hồi trong lồng ngực mình - Chỉ... Chỉ là...
o0o
Chỉ trong vài giây, hai tên bảo vệ ở phòng theo dõi đã bị đánh gục. Người chúng đầy những vết đâm sâu vào trong cơ thể, lẫn những vết hằn xé toạc da thịt. Tuy nhiên, những vết thương chết người đó lại không lấy đi quá nhiều máu, chỉ thấm đẫm áo quần kẻ bị nạn, chứ không văng tung toé, và tất nhiên là không dính một tẹo nào trên phục trang của kẻ sát nhân.
Riouji và Hayate, sau khi hạ gục hai gã bảo vệ, liền liếc nhìn những chiếc màn hình to tướng nối tiếp nhau, hiện lên hình lại ghi lại được của những chiếc máy quay đặt khắp ngôi nhà. Song, họ vung vũ khí, đập tan những chiếc màn hình, cùng với đó bên cạnh là hai cánh cửa vô tội cũng bị hất phăng. Trước khi đi qua mỗi cánh cửa, họ có liếc nhìn lại nhau, lặng lẽ mỉm cười như muốn chúc đối phương may mắn.
Tại căn phòng thứ nhất, tam phương tứ hướng quanh viên ngọc lục bảo đều người là người, với kẻ chủ đạo chính là lão giám đốc. Hắn có vẻ đang rất tự mãn, vì nghĩ rằng không kẻ nào có thể lọt qua hàng phòng thủ nghiêm ngặt này. Nhưng rồi, một tên lính hớt hải chạy vào, mồ hôi mồ kê đầm đìa, mang cho hắn một mẩu giấy nhỏ:
Thật thất vọng quá! Các ông lại mất công đi canh chừng một thứ đồ giả như vậy sao?
Viên ngọc lục bảo đã bị tôi đánh cắp từ lâu, và tráo bằng viên ngọc thường rồi.

- To gan thật!! – lão ta vò nát tờ giấy - Tưởng gạt được ta với mẩu giấy vụn này sao??
- Không đâu! – đâu đó vang lên một giọng nói gian tà nhưng cũng không kém phần đểu cáng như muốn chọc tức đối thủ - Viên ngọc thật đã bị ta lấy từ lâu rồi đồ đần! Không tin, ông thử lấy ra mà coi!
- C... Cái gì?? - giọng lão giám đốc hơi run lên, lộ rõ sự bất an - Người đâu! Mở hòm ra cho ta!
Mấy người lính vội tuân lệnh, hối thả tháo khoá, mở nắp chiếc hộp kính trong suốt. Lão giám đốc nhấn viên ngọc lên, ngắm xuôi ngắm ngược, rồi mới thở phào nhẹ nhõm khi xác thực được đó là viên ngọc thật:
- Đồ thật! Đồ thật của ta! Vậy mà hắn dám nói láo!
- Vậy à? Cám ơn nhé! – nhanh như chớp, tên đạo tặc chạy như bay vụt qua, giật mất viên ngọc trên tay lão từ hồi nào - Rất vui được gặp mấy người! Bye bye!
- H... Hắn lấy mất nó rồi!! Mau tóm hắn!! – gã giám đốc mặt mày tái mét, vừa chỉ vừa thét vào phía chiếc áo choàng trắng đang chạy vụt hệt như một bóng ma.
Chiếc áo choàng đã chạy ra ngoài hành lang, phía sau là gã giám đốc mập ục ịch chạy và hàng chục nhân viên bảo vệ như một đoàn tuỳ tùng. Bóng họ hiện rõ trên những bức tường trắng tinh, sắc màu hệt như chiếc áo choàng đang phấp phới bay. Tới một lối rẽ, họ không thấy chiếc áo choàng và tên trộm kia đâu nữa, nhưng lại thấy một chiếc thang bắc lên đường ống dẫn khí, cái nắp bị mở ra và vứt dưới sàn. Thế là, tên nào tên nấy tranh nhau leo lên chiếc thang đó, mong được nhận thù lao cho kẻ bắt được tên trộm, như đã hứa của lão giám đốc. Nhưng rồi...
Đường cùng phía trước, bức tường bỗng như biến thành tấm vải, rơi thẳng xuống, để lộ ra một con người trong bộ comlê trắng, khoé miệng cười rộng ngoác. Người đó lặng lẽ thở dài chán nản, miệng lẩm bẩm mấy câu gì đó, rõ là những điều không hay, rồi tiến đến phòng giám đốc gần đó, phá khoá, và bước vào.
- Đuổi theo!! – gã thám tử râu kẽm cùng hơn chục tên bảo vệ đang ra sức chạy theo cái bóng áo choàng trắng, rồi rút điện thoại ra nghe ngay khi nó đổ chuông – Tôi nghe đây!
- Bên ông cũng đang đuổi theo gã mặc comlê trắng phải không? - giọng lão giám đốc vang lên bên đầu bên kia điện thoại.
- Phải! Đừng giỡn nữa! Bên này sắp tóm được hắn rồi!
- Không đâu!! Hắn lừa ông đấy!! Phía trước sẽ thấy thang và nắp ống thoát khí mở, nhưng hắn sẽ không lên đó mà đang cải trang và lởn vởn đâu đó trong cái góc tường đấy!!
- Ờ! Tôi biết rồi! – tay thám tử gác điện thoại - Người đâu! Hướng lên phía trên! Chắc là... bức tường! Bức tường ấy! Chính là hắn!
Nhận được lệnh, tất cả đều nhắm mắt lao vào bức tường trắng, thầm nghĩ chắc tên đạo chích đến hồi tận số rồi. Nhưng...
RẦM!!!
Hơn chục tên bảo vệ đâm sầm vào nhau và vào bức tường gạch cứng. Cả gã thám tử râu kẽm cũng bị đè bẹp ở giữa, suýt thì ngạt thở. Và kia, cái thang đã bị hất đổ, và nắp chiếc ống thoát khí đã đóng lại, tháp thoàng một bộ mặt cười toe toét qua những song sắt. Thì ra tên trộm đã leo lên đó thật, làm những kẻ có mắt như mù kia tưởng lầm.
o0o
Loáng một cái, cả hai gã đạo tặc trong bộ đồ trắng đã có mặt ở phòng lão giám đốc, trên tay là hai viên ngọc lục bảo đã lấy được. Từ phía trên mái kính đã khoét lỗ, một sợi dây thừng dài và chắc chắn được thả xuống, kéo cả hai lần lượt lên. Có vẻ như tất cả đều suôn sẻ và không có bất cứ trở ngại nào.
- Hai nhóc thấy chưa? Anh đã bảo là sẽ thành công mà! – Riouji cất hai viên ngọc vào túi.
- Nhưng thực sự thì... mình cũng hơi thấy ghen tị với hai bạn đó. – Hayate cười nhỏ - Mình và anh trai Kumiko-san chưa khi nào được ở một mình cùng nhau như thế đâu.
- W... What...?! – Kukai đứng phắt dậy.
- Còn phải nói! Suốt lúc anh với Hayate giải quyết đám bảo vệ óc bã đậu đó, chắc hai đứa làm gì nhau rồi cũng nên! – Riouji bắt đầu cái giọng trêu ghẹo.
- Anh điên à??!! – Kairi hét lên, không giấu được khuôn mặt đang đỏ bừng.
- Thôi mà. – Hayate can - Giờ tẩu nhanh đi, chúng mà kéo lên đây thì phiền phức lắm.
Quả đúng vậy, lũ bảo vệ cùng lão giám đốc và tên thám tử đã bắt đầu leo lên sân thượng của toà nhà, ngay sau khi phát hiện hai chiếc tàu lượn được đặt trên đó. Nhưng chúng quá chậm để có thể bắt được những tên đạo tặc này. Tuy có bốn người, nhưng chỉ cần hai chiếc tàu lượn với kích cỡ không lớn, họ có thể bay khỏi cái nóc nhà trông thì rộng mà chẳng có chút không gian này, bất cứ lúc nào họ muốn. Vậy thì không biết rằng, mấy tên cầm đầu viện bảo tàng có còn có thể tự hào về hàng phòng thủ nghiêm-ngặt của hắn không nhỉ? Chỉ trong một đêm, bị bốn tên nhóc trung học lừa, lấy đi hai báu vật quý giá nhất, thì còn mặt mũi nào nữa?

hức T-T chắc mình vík dở wá hok ai coi hết nè T-T

Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên

Fri Jul 01, 2011 9:34 pm
#28
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


hâyzzz 3 ngày ko onl mà vẫn chả ma nào đọc
mà thuj cứ post típ vậy
chap này xuất hiện pé 27 nhá

Chap6: Nhớ
Bọn chúng đuổi theo cậu, những gã to con cơ bắp cuồn cuộn và những sinh vật kì lạ chẳng ra con gì, nhìn thì giống dơi nhưng lại chỉ có một mắt trên cái đầu to đùng trắng toát, không tay không chân. Cậu thì cứ cắm đầu mà chạy, chẳng biết mình còn có thể trụ được lao lâu nữa. Sức mình thì đã kiệt, mà tụi côn đồ kia vẫn cứ huỳnh huỵch bám theo, làm sao thoát được đây?
Lúc đó đã vào lúc trường BCT tan học. Học sinh ùa khỏi trường chẳng khác nào bầy ong vỡ tổ, mỗi đứa một nơi. Người thì về nhà ngay, kẻ thì tiếp tục đi chơi cho đến tận khuya. Nhưng dù là ai, thì họ cũng có cùng một câu chuyện để nói. Đó là về vụ cướp ở Tokyo tối qua, những tên trộm tài tình mới ở tuổi thiếu niên đã qua mặt mấy chục tên bảo vệ khù khờ. Có vẻ gần đây những tin tức nóng hổi đó đã làm chấn động cư dân cả vùng Hokkaido này, chừ một vài người, và trong đó có Kumiko.
Cô đang trên đường về nhà, một mình, trong bộ đồng phục cộc ta và chiếc áo khoác đen dài quá gối. Fairy ở cùng nhà cô, nhưng hôm nay đến phiên nhỏ đó trực nhật nên phải ở lại muộn. Kameko với Eri cũng bận việc, nên cô chỉ còn cách đi một mình, nhưng có vẻ như cô rất thích thú với điều đó. Không nói chuyện, không đùa cợt, và chỉ một mình mình. Nhưng rồi, khoảnh khắc yên tĩnh đó bỗng bị phá vỡ, khi cô thấy một thứ gì, à không, một ai đó đã đâm sầm vào mình. Cô thì vẫn đứng vững, chỉ có cậu bé trước mặt là ngã bịch xuống đất. Cậu ta ăn mặc rất phong phanh: áo sơ mi ngắn và quần soóc đến gối. Cùng với dáng vẻ nhỏ nhắn, khuôn mặt hiền lành và mái tóc nâu dựng đứng lên, có vẻ đây là một tên nhóc dễ bắt nạt.
- Gomenasai!! - cậu ta vội đứng dậy, lúi húi xin lỗi cô, rồi lại chạy vụt đi, sắc mặt nhợt nhạt lộ rõ sự sợ hãi.
Cô chỉ đứng đó nhìn theo trong ngạc nhiên, và càng ngạc nhiên hơn khi thấy gần chục gã côn đồ to con cùng bầy sinh vật kì lạ chạy đuổi theo cậu bé đó. Chỉ một giây suy nghĩ, cô quyết định đi theo họ. Vì cô nhận ra thái độ của mấy gã to con đó, chỉ cậy uy mà ức hiếp kẻ yếu, nhưng không hề nhận ra rằng, tình huống xấu nhất có thể xảy ra với chúng là lãnh đủ những nhát kiểm của cô.
- Đường cùng rồi nhóc! – tên đứng giữa giở giọng hăm doạ, khi phía trước đã là ngõ cụt.
Rồi tên nào tên nấy rút dao găm, lăm le tiến lại gần. Còn cậu bé, chỉ biết lùi về phía sau, rồi phải dừng khi không còn đường nữa. Vậy là hết..., cậu nghĩ thầm, rồi nhắm nghiền mắt lại khi thấy những con dao đã giơ lên, toan vung xuống.
- Xin lỗi. - một giọng nữ trầm vang lên – Nhưng thật hèn hạ khi cầm vũ khí đánh nhau với kẻ tay không như thế.
Bọn côn đồ dừng lại, ngạc nhiên nhìn kẻ to gan dám chen ngang ngay khi chúng sắp giết được con mồi. Và, chúng phì cười khi thấy đó chỉ là một tên nhóc, tuy có đeo bao kiếm nhưng điều đó chẳng thể làm chúng sợ.
- Mày là ai mà lên mặt dạy đời tụi tao thế hả? – tên cầm đầu lên giọng, rồi quay ra nói với lũ sinh vật kì quái – Kìa! Bữa tối của bọn mày đó! Đến đấy là chén!!
Nghe lệnh chủ, lũ sinh vật bay thẳng đến chỗ mà chúng gọi là bữa ăn, mắt mở to trợn trùng. Cậu bé kia run bắn người, thầm nghĩ chắc cả hai tiêu rồi, trong khi người đang đứng trước mặt bảo vệ cậu lại hoàn toàn tự tin, thậm chí còn mỉm cười chế nhạo thú đói kia.
RẦM!!
Bọn chúng đâm sầm vào tường, kinh ngạc vì phía trước không có bóng dáng một ai. Cả lũ côn đồ kia cũng vậy, ngó đông ngó tây mà chẳng thấy tên nhóc tóc nâu lẫn kẻ đeo kiếm vừa rồi. Trong khi đó...
Cậu bé từ từ mở mắt ra, thấy gió tạt vào má mình, đúng là cảm giác đang lửng lơ giữa không trung. Nhưng làm soa thế được? Cậu đang ở ngõ cụt, không lối thoát, phía trước là đám côn đồ to con và bầy thú đói chúng mang theo... Rồi một người xuất hiện, đứng ra bảo vệ cậu, ngay lúc những sinh vật kì quái đang lao vào toan ăn thịt cả hai...
Trong lúc đầu cậu vẫn còn đặc nghẹt những suy nghĩ như vậy, thì cậu bỗng nhìn sang bên cạnh, và nhận ra rằng, cả cơ thể mình đang được con người kìa lạ vừa nãy nhấc bổng lên một cách thản nhiên. Người đó đang bế cậu, nói chính xác là như vậy, và nhảy từ mái nhà này sang mái nhà khác dễ như trở bàn tay. Cậu bỗng giật mình, khi thấy nét mặt đó, lạ lẫm, nhưng cũng có chút gì đó rất quen thuộc, mà cậu không thể đoán ra được...
- Bám chắc vào! - người đó nói, cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu, rồi đáp xuống bên lề đường.
- B... Bạn... - cậu ấp a ấp úng, định nói cảm ơn khi người đó đặt cậu xuống.
- Giờ chưa phải lúc nói chuyện đâu. - người đó ngắt lời, cùng lúc đó bọn côn đồ và lũ sinh vật đã gần như đuổi kịp - Ở yên đây.
Người đó lạnh lùng nhìn cậu, vứt chiếc cặp sách đang đeo trên người xuống, đồng thời rút thanh kiếm ra. Nắm chắc nó trong tay, và chỉ với một nhát chém, đầu tên thủ lĩnh đã rơi xuống. Bọn phía sau hơi lưỡng lự, rồi cuối cùng đồng loạt xông thẳng tới. Mặc dù khoác trên mình chiếc áo quá gối và mái tóc dài phía sau lưng, nhưng có vẻ như nó chẳng cản trở được sự nhanh nhẹn của người đó. Những đường kiếm tiếp tục vung lên, rồi đến những bộ phận cơ thể như tay, chân đều rơi xuống, trên vũng máu đỏ tươi. Thanh kiếm dài và mỏng cứ thế, chém cả những sinh vật đói khát kia thành nhiều mảnh, như muốn băm nhừ chúng ra. Xác chúng rơi xuống, ngay cạnh chủ mình, tất cả, tất cả đều như đang tắm mình trong máu.
Mưa... rơi xuống từng hạt... Tí tách... Tí tách...
Cậu lặng im nhìn người đó, nhìn cách mưa dội trôi hết cả máu trên thanh kiếm sáng bóng, nhìn cách người đó thản nhiên đứng dưới mưa. Đáng ra, cậu cũng sẽ tìm một chỗ để trú mưa, nhưng nỗi kinh ngạc khiến cậu sững sờ im ra như phỗng, không nói lên lời. Người cậu bắt đầu bị mưa làm ướt, tuy chưa nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cái cơ thể ốm yếu của cậu lâm bệnh.
Rồi, người đó tiến lại gần, vẫn thanh kiếm đang cầm trên tay. Cậu sợ, cậu khóc. Nước mắt cậu lẫn với nước mưa, nên chẳng ai nhận ra nét mặt cậu đang thay đổi. Cậu nghĩ người đó sẽ giết cậu, như đã làm với tụi côn đồ kia. Cậu nhắm mắt lại, cậu sợ...
Nhưng rồi, cậu không còn thấy những giọt nước mưa rơi ngấm vào người mình nữa. Người đó cầm chiếc ô che cho cậu, rồi nhẹ nhàng áp trán mình vào trán cậu, thở dài lạnh lùng:
- Cậu sốt rồi.
Cậu mở mắt, ngạc nhiên khi thấy người đó đang cởi chiếc áo ngoài và khoác nó lên người cậu. Chiếc áo hơi rộng một chút so với cậu, nhưng hơi ấm từ chủ nhân nó vẫn còn đọng lại nhiều, tiếp tục sưởi ấm cho cậu.
- Ăn mặc phong phanh như vậy dễ ốm lắm. - người đó nói, đeo lại bao kiếm và chiếc cặp sách lên vai, tay vẫn cầm chắc chiếc ô - Muộn rồi, về nhà tôi đi. Ở ngoài chỉ làm bệnh cậu nặng thêm thôi.
Cậu lẳng lặng gật đầu, vẫn không nói một lời nào. Rồi, cậu lại giật mình, thấy một cảm giác thoáng qua trong lòng khi người đó nắm lấy tay cậu kéo đi. Cảm giác kì lạ, nhưng cũng thân thuộc vô cùng. Con người này làm cậu nhớ đến quá khứ xa xưa, quá khứ đau khổ và lạnh lẽo, nhưng cũng thật ấm áp và êm đềm. Sự ấm áp ấy, cậu đã từng thấy ở đâu, khi nào, cậu không thể nhớ ra...

Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên

Fri Jul 01, 2011 9:43 pm
#29
bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
Alisa_Kito
Alisa_Kito
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
1670/50000

Tài năng:24%

Liên lạc
http://slamdunk.forum-viet.com/

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1670
BKGC BKGC : 3430
Điểm đóng góp : 23
Age : 24
Stt : bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


tem, xin lỗi vì ko vào com cho chị sớm hơn
chị viết hay lắm đó
Trích dẫn :
Mưa... rơi xuống từng hạt... Tí tách... Tí tách...
nãy em ước gì có 1 chap vít có từ mưa hóa ra nó hiện thực hùi nào ùi ^^

Tài Sản của Alisa_Kito

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

Sat Jul 02, 2011 8:44 am
#30
Tự hÕy pOng pÓng píc pay hay ngưỜi cầm dây khÔng biết zỮ ... tự hÕy là anh mún đy hay tại em khÔng mún zỮ anh lại ... ?!
Arsha Lucifer
Arsha Lucifer
Mod

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
952/50000

Tài năng:29%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Huy Chương : [HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 14b4e9dbc8c0d5
Tổng số bài gửi : 952
BKGC BKGC : 4085
Điểm đóng góp : 18
Age : 29
Stt : Tự hÕy pOng pÓng píc pay hay ngưỜi cầm dây khÔng biết zỮ ... tự hÕy là anh mún đy hay tại em khÔng mún zỮ anh lại ... ?!
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


*bay vào*

fong bì, chap hay lắm kumiko

Dan-kun_X_Shun-chan đã viết:
Nhưng làm soa thế được?
=> sao nhá kumi-chan :domat:

ui chap này có cá-chan rùi àk, nếu có cá-chan dzị thì fải có Dứa-sama, dzị ng mà cá-chan nghĩ tới chẳg lẽ là Dứa-sama sao ==!

com lảm nhảm như thía thoai, ko dám com nhìu :domat: sr Kumi-chan nhá :domat:

*lết ra*

Tài Sản của Arsha Lucifer

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

Sun Jul 03, 2011 5:59 pm
#31
Precious Family.
Dream_Darkon
Dream_Darkon
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
1562/50000

Tài năng:24%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1562
BKGC BKGC : 3943
Điểm đóng góp : 71
Age : 24
Stt : Precious Family.
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


Đọc lâu rồi giờ mới vào com, Tsubasa-san tha tội cho em.

Chị viết hay quá, miêu tả cảnh giết người cực đỉnh *cười đểu*

Cá-chan xuất hiện rồi. Hi vọng sẽ có Dứa-chan, nhưng cầu trời người bé Cá nghĩ đến không phải là Dứa-chan Hix

Chờ chap tiếp nhá, Tsubasa-san yêu quý ^^~

Tài Sản của Dream_Darkon


Chữ ký của thành viên

Sun Jul 03, 2011 6:19 pm
#32
Dù tương lai sau này có ra sao cũng phải giữ vững nguyện vọng thực sự của bản thân
luchan
luchan
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
129/50000

Tài năng:28%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 129
BKGC BKGC : 2646
Điểm đóng góp : 1
Age : 28
Stt : Dù tương lai sau này có ra sao cũng phải giữ vững nguyện vọng thực sự của bản thân
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


Chào Kumi chan
fic của bạn hay lắm
Nhưng mình đọc hơi sợ run:
mong chap mới nha
Ah mà cách bạn viết tuyệt lắm đó. xin:

Tài Sản của luchan


Chữ ký của thành viên

Sun Jul 03, 2011 7:40 pm
#33
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


@Dream: em là fan 10069 fải ko? thế nên mới cầu trời zậy chứ :-?
mà thoy, đọc dần dần rùi sẽ rõ

Chap7: Đen và trắng
Căn phòng này, không hơn gì là hai màu đen-trắng. Chiếc giường rộng có thể đủ chỗ cho cả hai người, mặc dù căn phòng này chỉ của riêng một mình người đó. Bên cạnh đó là chiếc bàn học nhỏ, trên mặt bàn là một tập doujinshi dày cộp bên cạnh đống chocolate mới bóc. Ngay trên bàn học có treo một cái bảng, nhưng không phải để viết; mà dán toàn những mẩu tin liên quan đến án mạng và giết người; những bức hình Vocaloid: Meiko, Kaito, Miku, Rin, Len, Luka, Gakupo, nhưng nhiều nhất vẫn là cô nàng Luka tóc hồng với chú cá ngừ bên cạnh. Hướng ra ban công là cánh cửa kéo bằng kính, chiếm gần hết bức tường, và cũng là lối mà người đó dẫn cậu vào nhà. Có vẻ như, người đó không muốn gia đình biết sự có mặt của cậu.
- Bộ đồ của cậu ướt cả rồi, mặc đỡ của tôi đi. - người đó lấy ra một bộ pyjama trắng, ném cho cậu - Đừng ra ngoài, tôi sẽ lấy cho cậu chút gì đó để ăn.
Cánh cửa đóng lại, để cậu một mình trong căn phòng đó. Cậu nhìn qua nó một lượt, nhìn bộ đồ người đó đưa mình, thở dài một tiếng. Mình đúng là vô dụng mà! Lúc nào cũng phải để người khác giúp đỡ thế này sao?...
Một lát sau, cánh cửa khẽ mở. Người đó bước vào, đem theo một cái khay đựng bát cháo vẫn còn nóng. Cậu thì đã thay xong bộ pyjama trắng rộng, cả người nóng bừng lên, đôi mắt thâm quầng lại.
- Ăn đi. Tuy có hơi cay một chút. Nhưng nó sẽ giúp cậu thấy khá hơn. - giọng người đó lạnh lùng như ra lệnh, nhưng một cách quan tâm.
- A... Arigatou... - cậu yếu ớt cầm chiếc thìa lên – Nè... Mình... hỏi bạn... câu này được chứ...?
- Được.
- Bạn... sẽ không... làm hại mình ư?
- Trông tôi giống như là sẽ làm hại cậu à?
- Ý mình... không phải vậy... Chỉ... là... cách bạn giết lũ côn đồ đó...
- Theo cậu thì cứ giết người thì là kẻ xấu à? - vẫn cái giọng lạnh lùng cộc lốc ấy, đáng sợ, nhưng không nguy hiểm – Lưỡi kiếm của tôi không làm hại kẻ yếu, nhưng nó sẵn sàng giết bất cứ kẻ nào được coi là người xấu.
o0o
Trời đã sáng, ánh nắng chói chang và tiếng chim râm ran khiến cậu tỉnh thức. Không biết cậu đã thiếp đi từ lúc nào, nhưng giờ cũng khá muộn rồi. Cậu nhìn đồng hồ, đã gần trưa, và đã đến lúc phải dậy rồi. Hất tấm chăn ra, cậu ngồi dậy, thấy sức mình đã khá hơn rất nhiều. Và, trên chiếc bàn học gần đó, có đặt một mẩu giấy nhỏ.
Trong tủ lạnh ở tầng 1 có ít cháo đó. Cậu hâm nóng nó mà ăn tạm đi. Chiều tôi sẽ cố về sớm. Cậu mà không chịu ăn và nhanh chóng hồi phục là biết tay tôi.
Cậu bật cười, có vẻ như người đó thực sự đang lo lắng cho cậu. Đứng dậy, cậu bước ra khỏi phòng, đi xuống những bậc cầu thang. Đây không phải là một ngôi biệt thự sang trọng, cũng không phải một căn nhà quá nghèo khổ. Cuộc sống ở đây đầy đủ tiện nghi, đủ để có một mái ấm hạnh phúc.
Mở tủ lạnh, cậu thấy một cái bát được bọc lại cẩn thận trong một lớp nilon mỏng. Cậu lấy nó ra, cho vào lò vi sóng, được một lúc là ăn được. Đây không phải nhà cậu, nhưng cậu không cảm thấy có chút gì là xa lạ cả. Thực sự thì, cậu cảm thấy ghen tị, với những ai có được hạnh phúc.
o0o
- Sao? Thế nào rồi? - người ấy đã từ trường học trở về, cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài và ném cặp sách xuống đất.
- Mình khoẻ hơn rồi! Cảm ơn bạn nhiều lắm! - mặt cậu vui vẻ, tươi tỉnh hơn hắn lúc trước.
- Vậy là tốt rồi. - người đó thở dài nhẹ nhõm, cảm thấy yên tâm hơn trong lòng.
Bỗng, họ nghe những tiếng bước chân lên, chắc là đang đến phòng này. Cậu chưa kịp nói gì, thì đã bị đẩy vào cái tủ quần áo. Ở trong đó, cậu nghe thấy tiếng mở cửa, rồi một giọng nữ trưởng thành nói, vẻ hơi hốt hoảng:
- Mấy hôm nay con bị cảm phải không?!
- Sao kaa-san hỏi vậy ạ? - người đó đáp lại, như đang muốn đánh lạc hướng.
- Mẹ thấy con mang bát cháo cay lên phòng! Con vốn ghét cháo và đồ cay mà, làm gì có chuyện tự nhiên thay đổi 180 độ nhanh thế được!
- Ah... Đúng là con có bị cảm nhẹ... Nhưng giờ con khoẻ rồi, kaa-san không phải lo đâu ạ.
- Con phải cẩn thận đấy. - giọng bà mẹ lo lắng – Lên cấp II, bài vở nhiều mà phải nghỉ nhà thì không hay đâu - rồi bà định đi, nhưng chợt nhớ ra điều gì, bà quay đầu lại nói – Mà này! Ăn ít chocolate thôi đấy! Kẻo đau bụng thì khốn!
- Dạ, con biết rồi thưa kaa-san.
Rồi bà đóng cửa, kèm với đó là tiếng thở dài nhẹ nhõm từ cả hai phía.
- Uhm... Kaa-san bạn đi rồi, giờ mình ra được rồi chứ? - cậu kéo nhẹ cánh cửa, định bước ra ngoài.
- Chưa được!! – cánh cửa tủ bị đóng sầm lại, suýt thì làm cậu kẹt tay.
- Uhm... Nhưng... tại sao? - ấp úng.
- Tôi phải thay đồ.
- Gì chứ...? - cậu ngạc nhiên, tự hỏi mình có nghe nhầm không nữa - Chỉ là thay đồ thôi thì sao phải nhốt mình vào tủ chứ? - cậu mở cánh cửa ra, được chưa đầy 1cm thì đã bị cái đồng hồ phi thẳng đến trúng tay, làm cậu phải giật mình mà đóng tủ lại.
- Đã bảo là chưa được!! - giọng người đó hét lên vẻ nghiêm túc - Cậu ở phòng tôi gần ngày trời mà vẫn chưa hiểu gì sao?!
Ý bạn ấy là gì?, cậu tự hỏi, rồi lục lọi lại suy nghĩ trong đầu mình về căn phòng này. Căn phòng đen trắng, có bàn học, cửa kính, ban công,... Có gì đáng ngạc nhiên đâu nhỉ?
Khoan đã...! Ảnh Megurine Luka dán đầy trên tấm bảng, tập doujinshi SA/Ya dày cộp trên bàn học, và quan trọng nhất là cái tên Kumiko ghi trên bìa truyện... Ôi thánh thần ơi...!!!,
một ý nghĩ chợt thoáng qua trong đầu, làm cậu giật mình và đôi chút hoảng hốt. Mãi một hồi sau, cậu mới lí nhí được mấy chữ:
- Bạn... là con gái à...?
- Trông tôi giống con trai lắm chắc?
Thôi đúng rồi..., những hình ảnh về vụ việc hôm qua dần hiện rõ trong đầu cậu. Một cô gái đã xuất hiện và bênh vực đúng lúc cậu vào đường cùng. Một cô gái đã bế cậu nhảy qua hàng loạt nóc nhà để tránh khỏi đám côn đồ và bọn thú đói. Một cô gái đã chém chết hơn chục gã to con chỉ trong vài phút mà không gặp bất cứ trờ ngại nào. Hức...! Mình đã được con gái bảo vệ ư...???, cậu nghĩ, Hic! Mình đúng là vô dụng mà! Muốn khóc quá...!!!
- Đừng có mà khóc. – cô gái nói – Tôi ớn nhất là nước mắt con trai đấy.
Cái gì? Cô gái này có phải người không đấy? Cứ như là bạn ấy có thể đọc được suy nghĩ của mình vậy...
- Tôi là người bình thường, không phải thần thánh gì hết. Đừng có mà nghĩ lung tung. – cô lại nói, lại một lần nữa phải làm cậu giật nảy mình - Phải rồi, cậu ngủ trên giường đi. Tôi sẽ trải đệm dưới sàn.
- Không được! Làm sao mình có thể để con gái phải ngủ dưới sàn trong khi mình đang yên vị trên giường vừa êm vừa ấm chứ? - cậu nói - Vả lại, đây cũng là giường của bạn mà! Mình là khách, ngủ dưới sàn được rồi.
- Không. Bệnh cậu đã đỡ nhiều nhưng chưa khỏi hẳn. Nghe lời tôi và nhanh chóng phục hồi đi. – Kumiko vẫn cái giọng lạnh lùng ấy, lẳng lặng trải tấm đệm nhỏ xuống sàn, với thái độ dứt khoát khiến cậu nhóc kia dù không muốn cũng phải nghe theo.
Đợi đến khi cậu đã nằm gọn trong tấm chăn, cô mới tắt đèn rồi nằm xuống tấm đệm dưới sàn. Họ không phải là người mới đặt lưng xuống là ngon giấc ngay, còn nằm suy nghĩ mãi một hồi lâu. Tất cả chỉ trừ họ, đều đã chìm vào giấc ngủ. Mà có lẽ không chỉ có họ, mà còn hàng trăm ngôi sao vẫn đang lấp lánh ngoài kia, nghịch ngợm không chịu ngủ.
- Nèh... – Tên bạn là Kumiko phải không? - cậu hỏi.
- Phải. Cậu thì đã biết tên tôi, nhưng tôi vẫn chưa biết tên cậu đâu.
- Chắc bạn không muốn biết tên một kẻ vô dụng như mình đâu nhỉ?... - cậu lí nhí, chùm cái chăn lên gần kín đầu.
- Đừng tự hạ thấp mình. Nó chỉ làm cậu yếu đuối thêm thôi. – cô nói – Tôi hỏi lại: Tên cậu là gì?
- Uh... Uhm... - cậu lưỡng lự, hạ tấm chăn xuống – Tsu... Tsunayoshi...
- Tên cậu dài quá, gọi ngắn lại đi. – cô ngồi bật dậy, hướng thẳng cái nhìn giá băng vào mắt cậu – Tsuna nhé?
- Vậy... cũng được... - cậu lại lí nhí – Uhm... Cám ơn bạn lần nữa... Kumiko-senpai...
- Điều đó cậu đã nói rồi, nhắc lại làm gì. Với lại, đừng thêm cái senpai vào tên tôi, nghe mà muốn nôn. Cứ gọi Kumiko được rồi.
- Uhm... Ku... miko...
Rồi, cậu nhắm mắt. Cậu không thể hiểu được, nhưng, cô gái này, thực sự rất giống một người mà cậu đã từng quen biết. Quen, quen lắm, nhưng không thể nhớ được...

hờ hờ giờ mọi ng bík ng pé Cá nghĩ đến là ai rùi chứ? =)) bản thân tớ viết xong chap này mới giật mình bảo sao mình giống ng đó thế =)) mà thoy, nói đủ rùi, kẻo "ng-đó" choảng mất =))

Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên


Được sửa bởi Dan-kun_X_Shun-chan ngày Sun Jul 03, 2011 7:56 pm; sửa lần 1.

Sun Jul 03, 2011 7:43 pm
#34
^-^ !! là con gái em quậy như con trai , thík chọc phá người khác thík quýnh lộn , thík giết người mà mí chị cứ cản !! nhưn em lại rất nhí nhảnh !! ai đụng vô mí sư tỉ và sư muội hoặc đồng môn êu dấu là em cho xơi cung và vài nhát kiếm ( các sư huynh tự lo )
ANY_KUTE
ANY_KUTE
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
625/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 625
BKGC BKGC : 1214
Điểm đóng góp : 2
Age : 26
Stt : ^-^ !! là con gái em quậy như con trai , thík chọc phá người khác thík quýnh lộn , thík giết người mà mí chị cứ cản !! nhưn em lại rất nhí nhảnh !! ai đụng vô mí sư tỉ và sư muội hoặc đồng môn êu dấu là em cho xơi cung và vài nhát kiếm ( các sư huynh tự lo )
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


giật tem !! hay lắm đó mong chap mới của bạn nhé !!

Tài Sản của ANY_KUTE


Chữ ký của thành viên

Sun Jul 03, 2011 7:50 pm
#35
Tự hÕy pOng pÓng píc pay hay ngưỜi cầm dây khÔng biết zỮ ... tự hÕy là anh mún đy hay tại em khÔng mún zỮ anh lại ... ?!
Arsha Lucifer
Arsha Lucifer
Mod

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
952/50000

Tài năng:29%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Huy Chương : [HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 14b4e9dbc8c0d5
Tổng số bài gửi : 952
BKGC BKGC : 4085
Điểm đóng góp : 18
Age : 29
Stt : Tự hÕy pOng pÓng píc pay hay ngưỜi cầm dây khÔng biết zỮ ... tự hÕy là anh mún đy hay tại em khÔng mún zỮ anh lại ... ?!
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


fong bì, chap hay lắm Kumi-chan

đen-trắng àk, có lẽ là sẻ hoặc bia nhg miễn sao ko phải dứa nhà mềnh là đc =))

mong chap mới của Kumi-chan

Tài Sản của Arsha Lucifer

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

Tue Jul 05, 2011 9:30 pm
#36
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


Chap8: Kí ức
- Tsuna dậy mau!! Hôm nay cậu phải đến trường đấy!!
Kumiko lay mạnh Tsuna, giật lấy tấm chăn làm cậu ngã lộn xuống giường. Cậu bé khó khăn lắm mới nhấc được đôi mi nặng trĩu lên, vẻ vẫn còn ngái ngủ lắm. Rồi, cuối cùng cậu đã mở được mắt, thấy cô gái đứng trước đã quần áo chỉnh tề đứng trước mặt chờ cậu.
- Một phút nữa cũng không được sao? - cậu vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài.
- Một giây cũng không được. – Kumiko nói như hét – Thay đồ đi rồi còn đến trường.
- Ah... Nhưng mà... – Tsuna gọi với theo khi thấy Kumiko như định ra khỏi phòng – Mình không có đồng phục...!
- Mặc đỡ của tôi đi. Hơi rộng một chút, nhưng có còn hơn không. – Kumiko vừa nói vừa ném bộ đồng phục nam đen trắng về phía Tsuna.
- Bạn... có đồng phục nam sao...? Thầy cô không nói gì sao...? - cậu ngạc nhiên nhìn bộ áo rộng thùng thình.
- Tôi thề là tôi sẽ lạy ai nhận ra tôi là con gái làm sư tổ. Tất nhiên là trừ những người bạn đã biết từ lâu. Mà thôi cậu nhanh lên đi. Muộn đến nơi rồi đấy. Giờ tôi xuống nhà trước, còn cậu qua ban công leo xuống bằng cái cây gần đó đi. Chứ không gia đình tôi biết chuyện đấy.
Kumiko nói rồi chạy như bay xuống nhà, vụt ra khỏi cửa. Rồi, cô ngó nghiêng xunh quanh, chẳng thấy cậu nhóc kia đâu cả. Lúc nhìn lên thì... trời đất cậu ta vẫn đang hì hục với cái cây mãi không xuống nổi. Cô thờ dài, Con trai kiểu gì mà leo cây cũng không biết! Dòng suy nghĩ của cô vừa dứt, thì cậu nhóc đã tuột tay khỏi cành cây và ngã bổ nhào xuống. Và khi nhận ra thì, cậu đã nằm gọn trong tay cô gái kia, một cách dễ dàng.
- Xấu hổ quá đi mất. Con trai mà để con gái đỡ thế này sao? – Kumiko vừa nói vừa quăng Tsuna bịch xuống đất.
- Bạn thì xấu hổ gì chớ? Mình nè! – Tsuna loạng choạng đứng lên, tay phủi đống bụi dính đầy người.
Mãi một hồi sau, cậu ngẩng đầu lên thì chẳng thấy có ma nào xung quanh mình cả. Cậu nheo mắt, cố nhìn ra xa thì thấy cô gái tóc đỏ trong bộ đồng phục nam đang vừa chạy, vừa quay lại gọi mình:
- Nhanh lên!! Có muốn muộn học không hả??
Thở không ra hơi, cậu vội vã chạy theo, nhưng không thể nhanh bằng cô gái đó được. Đến ngã tư thì việc đuổi theo lại càng khó hơn, người người qua lại đông như mắc cửi. Mới chớp mắt có mấy lần, mà cô gái đó đã đâu mất tiêu, quanh đây lại toàn người lạ.
Cậu toát mồ hôi, không chỉ vì không khí ngột ngạt ở đây, mà còn vì hồi hộp và lo lắng. Cậu đang ở một mình, một mình mà không có ai quen biết bên cạnh. Những suy nghĩ trong đầu cậu đặc nghẹt lại, chẳng biết đang nghĩ suy về cái gì nữa. Và tự dưng, một bàn tay, nắm chặt lấy tay cậu. Ai? Ai vậy?...
- Đồ ngốc này. Đi đứng thế hả? – là giọng Kumiko, thì ra cô đã tìm thấy và nắm lấy tay cậu.
Cậu ấp úng, chẳng biết nói gì, trong khi cô gái kia vẫn cái mặt lạnh tanh nhìn thẳng vào mình. Rồi, cô thở dài một tiếng, siết chặt bàn tay mình vào tay cậu, nói:
- Thế này thì cậu sẽ không bị lạc nữa.
Rồi cô kéo cậu đi, có va chạm vào không ít người nhưng vẫn nhất quyết không để bị tuột khỏi cậu. Lại thế, lại thế nữa rồi. Hình ảnh về ai đó lại ùa về trong tâm trí cậu, nhưng, vẫn không thể nhớ ra đó là ai...
o0o
- Thiếu gia định đi đâu vậy?
Người đó, trong bộ yukata, với mái tóc màu xanh sẫm búi lên nom chẳng khác nào một trái dứa, và đôi mắt hai màu đỏ-xanh lạnh lùng, nói với một cậu nhóc tóc nâu mặc kimono đang tính trèo tường ra ngoài.
- Ah... là anh à... - cậu nhóc nói, nét mặc ngượng ngùng – Tôi cứ tưởng mấy tay lính...
- Cậu trả lời tôi đi thiếu gia. Cậu đang định đi đâu vậy?
Cậu nhóc ngó ngàng xunh quanh. Khi đã chắc chắn rằng không có ai, cậu mới nói nhỏ vào tai người đối diện:
- Ngoài kia có lễ hội bắn pháo hoa đó! Tôi muốn đi xem...
- Vậy sao cậu cứ phải làm ra vẻ ninja, leo trèo như thế? - lạnh lùng - Cứ xin phép lão gia đàng hoàng có phải hơn không?
- Nhưng nếu thế thì thể nào cha cũng sai cả đoàn lính lẽo đẽo theo sau thì chán chết! - cậu thở dài, rồi làm cái mặt ra vẻ đáng-yêu – Xin anh đấy mà! Đừng nói cho cha tôi biết!
Cứ tưởng sẽ bị xách tai về phòng, ai ngờ người con trai ấy lại mỉm cười với một giọng nói thật dịu dàng:
- Nhưng tôi phải được đi cùng thiếu gia đấy.
Lễ hội bắn pháo hoa kết thúc, mọi người ra về. Ở đây đông lắm, không để ý là thất lạc như chơi. Quả đúng vậy, cậu nhóc tóc nâu đang liên tục toát mồ hôi, không chỉ vì không khí ngột ngạt ở đây, mà còn vì hồi hộp và lo lắng. Người con trai đi cùng cậu đã biến đâu mất, để cậu lại một mình giữa chốn đông người. Thế rồi, bất ngờ có một bàn tay nắm lấy tay cậu, kèm theo đó là một giọng nói lạnh lùng:
- Đồ ngốc này. Đi đứng thế hả?
Cậu nhận ra đó chính là người đi cùng mình nãy giờ, liền đỏ mặt tía tai, cổ họng như nghẹn lại chẳng nói được lời nào. Thế rồi, người đó chỉ liếc nhìn cậu, siết chặt bàn tay mình vào tay cậu, nói:
- Thế này thì cậu sẽ không bị lạc nữa.
Rồi người đó kéo cậu đi, có va chạm vào không ít người nhưng vẫn nhất quyết không để bị tuột khỏi cậu. Cậu cảm thấy an toàn, và ấm áp, mỗi khi ở cạnh con người này. Cậu cũng đã nhiều lần tự hỏi trái tim mình: Liệu đó có phải con người dành cho cậu không?...
o0o
- Tsuna? Tsuna!
Nghe tiếng gọi, cậu giật mình, thoát khỏi cơn ảo tưởng vừa rồi. Cứ như đang mơ giữa ban ngày vậy, một giấc mơ ngắn ngủn về kí ức thời xưa.
- Chỗ này phải qua đường, cậu đi cẩn thận đấy.
Kumiko nói, dường như không để lộ chút cảm xúc nào, nhưng đối với cậu, thì đó như một sự quan tâm hiếm có mà không phải dễ dàng gì có được. Cậu cứ mải nghĩ, mà không biết rằng cánh cổng trường BCT đang dần hiện ra trước mắt. Một ngôi trường với những học sinh ưu tú và biết quan tâm, nhưng cũng đồng thời chứa đầy những hiểm nguy không thể báo trước.

xin lỗi nhá, ta đey là fan trung thành của 6927 =))

Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên


Được sửa bởi Dan-kun_X_Shun-chan ngày Wed Jul 06, 2011 10:54 am; sửa lần 1.

Tue Jul 05, 2011 9:34 pm
#37
^-^ !! là con gái em quậy như con trai , thík chọc phá người khác thík quýnh lộn , thík giết người mà mí chị cứ cản !! nhưn em lại rất nhí nhảnh !! ai đụng vô mí sư tỉ và sư muội hoặc đồng môn êu dấu là em cho xơi cung và vài nhát kiếm ( các sư huynh tự lo )
ANY_KUTE
ANY_KUTE
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
625/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 625
BKGC BKGC : 1214
Điểm đóng góp : 2
Age : 26
Stt : ^-^ !! là con gái em quậy như con trai , thík chọc phá người khác thík quýnh lộn , thík giết người mà mí chị cứ cản !! nhưn em lại rất nhí nhảnh !! ai đụng vô mí sư tỉ và sư muội hoặc đồng môn êu dấu là em cho xơi cung và vài nhát kiếm ( các sư huynh tự lo )
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


giật tem !! hay quá xá mong cháp mới nha

Tài Sản của ANY_KUTE


Chữ ký của thành viên

Wed Jul 06, 2011 8:06 am
#38
I just love this place too much..
Tsuki_Kazami
Tsuki_Kazami
Mod

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
1574/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Huy Chương : [HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 HH111grey
Tổng số bài gửi : 1574
BKGC BKGC : 6109
Điểm đóng góp : 80
Age : 26
Stt : I just love this place too much..
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


PHONG BÌ!!!!!!! *lao vào với tốc độ ánh sáng*
Sr vì giờ mới com chị. Em thích mấy fic kinh dị + máu me~~~~~~ MẤy cảnh giết người nghe vui ế~~~
Sao?!?! 6927?!?! *bắt tay liên tục* em cũng đạo 6927!!!!! BAn đầu đọc tưởng Sẻ ka ka cơ, không ngờ là Dứa ka ka thật. EM SẼ THEO FIC TỚI CÙNG!
Thôi lượn đây ạ~~ *bay bay*

Tài Sản của Tsuki_Kazami

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

Thu Jul 07, 2011 1:27 pm
#39
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


sao ai cg~ tưởng là Sẻ zậy? chắc văn mềnh có vấn đề....
mà thuj, chap mới đey ^^ chap này cực ngắn, và hơi dở 1 chút ==

Chap9: Học sinh mới
- Hôm nay trước khi bắt đầu giờ học, cô xin giới thiệu với các em một thành viên mới – giáo viên chủ nhiệm Waoko nói, với khuôn mặt tối sầm biết rõ chủ nhân của nó chẳng mấy vui vẻ, cộng thêm cái kẻ mắt rồi tô son đen làm học sinh nào cũng ấn tượng cô như một tử thần – Nào! Em vào đi!
Nghe cô gọi, Tsuna giật bắn người, khẽ kéo cái cửa rồi bước vào lớp. Cô Waoko đưa cậu một viên phấn, rồi bảo:
- Em hãy viết tên mình lên bảng, rồi tự giới thiệu về bản thân đi.
Cậu vâng dạ, tay run run cầm viên phấn viết từng nét nhỏ tẹo trên tấm bảng to đùng. Xong, cậu quay xuống, mặt đỏ bừng lên vì ngượng, lí nhí:
- Chào... các bạn... Tớ... là...
- Cô ơi!! - tiếng một học sinh nữ vẻ nhõng nhẹo vang lên - Chữ viết nhỏ xíu àh! Em hổng thấy gì hết!
Tiếng gọi đó, lại làm cậu như thót tim, còn bà cô giáo viên lại thấy có lí. Cầm giẻ lau, bà quẹt một nhát, xoá hết mấy chữ cậu vừa viết, ném cho viên phấn, rồi bảo:
- Phiền em viết lại.
Nuốt nước bọt, cậu lại run rẩy cầm viên phấn, và viết lại, cố để nét chữ mình lớn hơn. Xong, cậu lại quay xuống, lí nhí mấy chữ:
- Tớ... Tên tớ là... Tsu...
- Ehh? – cô bé vểnh tai lên nghe, rồi cười - Giọng cũng nhỏ wá trời lun!
- Fairy, để cậu ấy nói đi. – Eri bên cạnh lạnh lùng lên tiếng, giọng nghiêm nghị khiến Fairy phải ngồi xuống im phắc.
- Cô thấy có gì không ổn. – cô Waoko đứng lên, nói với cậu - Người như em, khó mà hoà đồng được. - rồi cô nói với cả lớp - Ở đây có em nào quen biết với bạn thì hãy lên thay mặt bạn giới thiệu với cả lớp!
Cả lớp im lặng, liếc ngang liếc dọc. Rồi cuối cùng, cũng có một học sinh đứng lên, vẻ chán nản và lạnh lùng bước đến bên cạnh cậu học sinh mới và bà giáo viên:
- Giới thiệu với cả lớp: đây là Tsunayoshi. Cậu ấy rất hướng nội và nhút nhát, mong cả lớp sẽ không làm cậu ấy khó xử. – quay sang bà giáo viên – Bên cạnh em vẫn còn chỗ trống, cô cho cậu ấy ngồi đó đi.
- Vậy cũng được. – bà đáp, rồi đợi đến khi hai học sinh về chỗ và cả lớp ổn định, mới mở cặp tài liệu ra, dõng dạc – Cả lớp! Hôm nay chúng ta học bài Đơn thức đồng dạng. Đây là một bài rất dễ nên cô sẽ ra ngoài và để các em tự nghiên cứu. Cuối giờ cô sẽ về kiểm tra xem tinh thần tự học của các em thế nào. Rõ chưa?
- Dạ! - một tiếng đồng thanh uể oải, kèm theo đó là không khí im phăng phắc, cho đến khi bà cô giáo viên đã đi khỏi khu-vực-lãnh-thổ-của-lớp.
KENG!! BỤP!! ĐOÀNG!!
Eizan và Yuki, nổi tiếng là học sinh giỏi của lớp, giờ đang dây điện trong tay kèm bảng con, ra sức quyết tử quyết sinh trên mặt bàn học. Kuroda lấy cái bát nhôm đội đầu, nhẩy xổ vào trong cái nồi sắt gỉ. Vì thân dáng gầy còm nên việc lấy nồi niêu xoong chảo làm chiến hạm chẳng khó khăn gì so với cậu ta. Và tiếp đó thì, cái muôi múc canh dài ngoẵng và nắp vung nồi cũng bị tên bạn thân của Kuroda là Oyama lấy để làm bảo kiếm và lá chắn. Còn bọn con gái thì.... hết chịu nổi luôn. Toàn cái thân hình to như hộ pháp mà cứ thích chụp ảnh tự sướng, nhìn mà phát ói. Và đó cũng chính là vũ khí sát nhân gây tử vong cho bất cứ kẻ yếu đuối nào dám cả gan vào lớp này học. Muốn sống được ở đây, thì phải hung hãn như mafia và có vũ khí phòng thân.
- Chà chà! Chúng ta có gì đey? – Riouji, kẻ có trùng tên với anh trai Kumiko, biệt danh là Dog, sán lại gần bàn Tsuna.
- Chăm học gớm! Chắc nhiều năm liền cậu là học sinh xuất sắc nhỉ? - đến lượt Kazuki, là đồng bọn của Riouji, tuy cả hai cùng nhỏ con nhưng những lời lẽ văng ra từ miệng chúng cứ như thuốc nổ nghìn tấn.
Tsuna chưa kịp phản ứng, thấy cả hai tên đã sát sàn sạt mình rồi. Bàn tay chúng thì... cứ mon men lại gần, mân mê cái cà vạt trên cổ cậu...
XOẠCH!!??
Một nhát kiếm vụt qua, nhanh như chớp, cắt xoẹt cái thứ đang toan tính những điều đen tối định giở trò. Hai tên giật mình lùi lại, nhìn đi nhìn lại tay mình, nghĩ chắc rơi cả bàn tay rồi. Nhưng không, chúng chẳng sao cả, mà chỉ có mấy cái móng tay rơi lả chả xuống đất kèm theo mấy lọn tóc của chúng.
Đút thanh kiếm vào bao, cô gái đó lại trơr về chỗ ngồi với quyển sách giáo khoa trên mặt bàn, quẳng cho cả hai một cái lườm đầy sát khí:
- Tránh xa cậu ấy 10m cho tôi. Còn lại gần thì thứ tiếp theo sẽ rơi xuống chính là đầu các ngươi đấy.
Toát mồ hôi hột, chúng lùi lại, nhưng vẫn cố ra vẻ ta đây. Và thái độ đó bỗng biến mất khi mấy thanh thước kẻ sắc như dao phi thẳng đến, ghim chúng chặt vô tường.
- Kumiko... Bạn không cần phải bảo vệ mình như vậy đâu...! – Tsuna nói – Mình có thể tự lo mà...!
- Tôi chỉ không chịu nổi thái độ ve vãn trơ trẽn của chúng với cậu thôi. – Kumiko đáp, mắt vẫn dán vào quyến sách - Nhắc lại với cậu: cái lớp này điên rồi. Kể cả những điều nhỏ nhặt nhất cũng gây chết người đấy.
- Đúng thế! – Dan từ đâu chen vào - Cậu là học sinh mới phải không? Tớ là Danma, cứ gọi là Dan!
- Uhm... rất vui được biết cậu... Dan... – Tsuna lí nhí.
- Tớ là Hayate. - một cậu con trai tóc màu lơ bước đến, mỉm cười nói - Bạn tóc màu lục đeo kính kia là Kairi, bạn tóc hung bên cạnh là Kukai. Và tất nhiên là bọn tớ không hề nguy hiểm với cậu đâu. Đúng không, Kukai, Kairi?
- Uhm. – Kairi lẳng lặng.
- Sao cũng được! – Kukai đáp một cái trống không, rồi quay ra đối đáp kịch liệt với đối thủ của mình.
- Vậy ra cậu là Tsunayoshi? - đến lượt một cô bé tóc hai màu đen-lục - Tớ là Fairy, xin lỗi vì lúc nãy ngáng lời cậu nhá!
- Uhm... Không sao đâu... – lí nhí.
- Nói to lên xem nào. Rụt rè quá cũng không tốt đâu. - từ một bàn học phía xa, cô gái với mái tóc hai màu đen-tím đẹp một cách lạnh lùng, nói vọng đến.
- Bạn đó tên Eri. Còn mình là Kameko, là một nhóm với Fairy, Eri và Kumiko-chan đó. – cô gái tóc hai màu đen-lam lên tiếng.
- Kumiko...-chan ư? – Tsuna mở to mắt, hết nhìn Kameko rồi lại quay sang Kumiko bằng vẻ mặt kinh ngạc.
- Đó là trường hợp đặc biệt. – Kumiko nói, rồi lại quay lại với cuốn sách – Lát họ sẽ giới thiệu cậu với Riouji anh trai tôi, Shun nii-san, Drago nii-san và Phoenix nee-chan. Và tôi dám chắc là chỉ có từng đó người là cậu có thể tin tưởng trong cái trường dở người này thôi.


Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên

Thu Jul 07, 2011 3:23 pm
#40
bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
Alisa_Kito
Alisa_Kito
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
1670/50000

Tài năng:24%

Liên lạc
http://slamdunk.forum-viet.com/

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1670
BKGC BKGC : 3430
Điểm đóng góp : 23
Age : 24
Stt : bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


ha ha, trong truyện đệ thập đâu nhát đến nỗi nói nhỏ vậy ta [HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 257576
chắc chị mún làm cho câu chuyện thêm hài hước đúng ko
xin chúc mừng đệ thập đã thay đổi tính
mong chap mới của chị
à chừng nào có Hibari-san vậy chị

Tài Sản của Alisa_Kito

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

Thu Jul 07, 2011 9:59 pm
#41
Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
Kumiko_Tsubasa
Kumiko_Tsubasa
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
647/50000

Tài năng:26%

Liên lạc

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 647
BKGC BKGC : 602
Điểm đóng góp : 19
Age : 26
Stt : Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


@Alisa: cái đó chị cg~ chưa bík, fic cg~ ế wá nên dạo nì cg~ ngại viết == chắc tại ko đúng pairing == mà thuj, nếu có gì chị cho bík sau, giờ chị còn pận mấy việc, xin cáo lui ^^

Tài Sản của Kumiko_Tsubasa


Chữ ký của thành viên

Thu Jul 07, 2011 10:16 pm
#42
bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
Alisa_Kito
Alisa_Kito
Bakugan Legendary

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
1670/50000

Tài năng:24%

Liên lạc
http://slamdunk.forum-viet.com/

Thông tin thành viên
Tổng số bài gửi : 1670
BKGC BKGC : 3430
Điểm đóng góp : 23
Age : 24
Stt : bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder


em vẫn ủng hộ chị mà ^^
cầu anh Hibari-san <-thần tượng có mặt trong chap sau hoặc chp sau nữa
*mơ mộng*
uk, chị làm việc đi ^^

Tài Sản của Alisa_Kito

Pet
Pet:

Chữ ký của thành viên

#43
Sponsored content

Cấp bậc thành viên

Danh vọng:
/50000

Tài năng:%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [HFSF*BKG*KHR] Murder



Tài Sản của Sponsored content


Chữ ký của thành viên



[HFSF*BKG*KHR] Murder - Page 2 Collap11
---QUICK REPLY---
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2
Chat -