#201 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Fri Feb 04, 2011 9:52 pm | | | sự bí ẩn...diều đó đã khiến cho tôi tồn tại đến tận bây giờ...nếu tôi đã tìm thấy lời giải đáp...chắc chắn chính tôi đã tự hại mình... |
| #202 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 9:24 am | | #203 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 2:37 pm | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #204 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 2:43 pm | | | Hãy tự hào vào những gì bạn đã đạt được dù nó có thảm hại thế nào đi chăng nữa vì đó là những gì mà bạn đã cố gắng hết mình |
| #205 Sat Feb 05, 2011 6:29 pm | | #206 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| | |
| | | | Chap 23: (Alice) Tôi và Shun đã đi được một đoạn dài trong cái hang sâu ngun ngút ấy…nhưng…tuyệt nhiên vẫn chưa tìm được lối ra…. “Alice…em đang ở đâu vậy? Alice!”_Giọng của anh Masquerade văng vẳng trong đầu tôi. Tôi mừng rỡ, la lớn: - Em đang bị lạc trong một cái hang… “Hang trong rừng Darkon phải không?” - Vâ…ng…. Shun bất chợt kéo tôi nằm xuống….đằng trước...hàng ngàn con dơi từ trong ấy nghe động bay ra…. - Đừng có nói lớn trong hang vậy chứ…_Shun nói khẽ_...tớ biết cậu đang cố liên lạc với Masquerade nhưng…cẩn thận một chút…hiểu chưa? Tôi gật đầu…nhưng sau đó chỉ biết ngây ra và mở to mắt nhìn….Chưa bao giờ…tôi lại được nhìn kĩ khuôn mặt Shun như lúc này, đôi mắt màu vàng nâu sáng ấy có một sức hút đến lạ kì….làm tôi không thể rời mắt ra được…. ……………. “Đẹp trai quá hả?”_Giọng Hydranoid bất chợt vang lên, như thể thần đang ở rất gần và trực tiếp quan sát mọi việc… Alice lập tức ngồi dậy…ôm mặt quay đi…: “Xin người….đừng chọc tôi….” “Ta nói không đúng sao? Đối diện với sự thật đi cô bé…” Gương mặt trắng hồng xinh xắn thường ngày của cô bỗng chốc đỏ lên trông thấy…Có lẽ nào….cô đã…. - Gì vậy Alice?_Shun lên tiếng hỏi. - Á! A…..không….có gì đâu…. - Suỵt….tớ đã dặn đừng có la rồi mà… - Ơ…ừ… Shun ấn trán của cậu vào trán cô: - Lạ nhỉ? Có thấy sốt đâu sao mặt cậu đỏ vậy? - Đâu…đâu có! Thôi….mình….đi tiếp đi…. “A ha! Rõ như vậy rồi còn gì…” Hydranoid vẫn không ngừng trêu Alice…..May cho cô rằng chỉ có một mình cô mới nghe được giọng nói của thần… Bọn họ tiếp tục đi sâu vào trong hang….. ……………… Tới một khoảng hang rộng, Alice và cả Shun đều vô cùng sửng sốt khi trông thấy…trước mặt họ…: Một con dơi to quá khổ…à không, to khổng lồ đang treo ngược mình ngay trung tâm của cái hang….Đằng sau nó là một cái hang dài khác… Nó đã ngủ say, cặp răng nanh dài, nhọn hoắt vẫn còn đọng vết máu…chứng tỏ nó chỉ vừa ăn no cách đây không lâu…. “Trong này thì làm gì có con gì đủ to cho nó hút máu được?”_Hydranoid lên tiếng. - Vậy ngay chính thần cũng không biết về sự tồn tại của nó sao?_Cô thì thầm. “Ờ…, có những chuyện đến ngay cả thần linh cũng không biết mà…” Xui cho hai người…con dơi ấy đã phát hiện ra họ…nó mở mắt dậy…giương cặp cánh to lớn đen ngòm vỗ một phát tạo ra trận gió lớn chưa từng thấy…. - Cơ hội đây rồi…Toàn phong lưu bích!!!!!! Shun nắm thấy thời cơ, thi triển thuật thâu tóm hết mọi cơn gió do cánh con quái vật ấy tạo ra nén chặt thành quả cầu gió xoáy, đánh bật về phía nó… Sau tiếng “uỳnh!” dữ dội như muốn đánh sập cả cái hang…con dơi vẫn còn treo lủng lẳng ngay đó, há miệng ngáp tỏ vẻ khinh thường…. Rồi cả một, hai, ba, bốn, năm….đợt tấn công liên tiếp của cậu cũng không làm nó lay chuyển… - Grrrr….cái con quái này… Con dơi đột nhiên huơ cánh một lần nữa….trước khi cánh của nó kịp đánh vào Alice…cậu đã nhanh chân đẩy cô đến chỗ an toàn… “Tức thật…bây giờ ta lại không thể ra…”_Hydranoid nói. - Tại sao chứ? “Vì cô đã sử dụng một năng lượng lớn để triệu hồi ta rồi….nếu làm lần nữa khi không đủ sức….cô sẽ chết…” …………… (Shun) Cái con quái ấy dám nhắm vào Alice…thật không thể tha thứ cho nó mà…. “Ngươi xem ra đã gần kiệt sức rồi….sao vẫn còn tiếp tục chiến đấu?”_Giọng nói lạ đột nhiên cất lên trong đầu tôi… - Ngươi…là ai? Sao không ra mặt?! “Trả lời câu hỏi của ta trước đã! Ngươi đã gần như muốn kiệt sức…cớ sao còn chiến đấu?” - Để bảo vệ cô ấy…_Tôi vừa nói vừa quay lại nhìn Alice… “Bảo vệ con bé kia để làm gì?” - Cô ấy…là người quan trọng đối với tôi… “Không phải Dan sao?” - Dan là người bạn thân nhất của tôi… “Còn cô bé kia?” Tôi cúi xuống…im lặng một hồi…và lên tiếng trả lời giọng nói kì lạ ấy: - Cô ấy…là người tôi yêu… “Được! Cuối cùng ta cũng đã nhìn thấu được trái tim của ngươi….Nào, cậu bé! Hãy triệu hồi ta đi…” Tuy vẫn chưa tin vào giọng nói ấy cho lắm nhưng….tôi phải đánh liều một phen thôi… - Triệu hồi chi thuật!!!!!! ……………… Sau trận gió kinh hồn và tiếng gào thét của giông tố…một con phượng hoàng màu xanh lục tuyệt đẹp hiện ra trước ánh mắt kinh ngạc của Shun…. - Biểu tượng cho trái tim của gió-vị thần bảo vệ Zephyros: Phoenix giáng thế…_Con phượng hoàng quay sang nói với Shun_Đi trước đi….để ta đối phó nó. Cậu gật đầu, nắm tay Alice chạy vào cửa hang đằng sau con dơi ấy… ………………….
| | | | | |
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote) |
|
Sat Feb 05, 2011 6:53 pm | | | Lies - ....đã lừa dối tôi |
| #207 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| | |
| | | | Hoo-ray,chị viết chap mới rồi,hay ghê.Hahahaha,thì công nhận là Shun đẹp trai thiệt,tới em còn mê,hí hí hí.Hì,cuối cùng thì Shun cũng chịu thừa nhận Alice là người mình yêu rồi hen,lãng mạn quá trời.Vậy là Shun cũng thánh thú rồi,mà 3 người có rồi đúng không chị?Câu truyện của chị câu văn viết khá rõ ràng,người xem & đọc có thể hiểu và hình dung được nhân vật,tâm trạng của họ,... Chap này là chap 23 rồi,chị định hoàn thành fic này khi chị viết đến chap bao nhiêu?Khi rảnh thì chị viết tiếp chap mới nha.Ủng hộ chị 100%,hì hì!!! | | | | | |
|
|
Sat Feb 05, 2011 6:58 pm | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #208 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 8:46 pm | | | Precious Family. |
| #209 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 8:57 pm | | #210 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 9:28 pm | | | sự bí ẩn...diều đó đã khiến cho tôi tồn tại đến tận bây giờ...nếu tôi đã tìm thấy lời giải đáp...chắc chắn chính tôi đã tự hại mình... |
| #211 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 9:36 pm | | | Lies - ....đã lừa dối tôi |
| #212 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 9:38 pm | | | sự bí ẩn...diều đó đã khiến cho tôi tồn tại đến tận bây giờ...nếu tôi đã tìm thấy lời giải đáp...chắc chắn chính tôi đã tự hại mình... |
| #213 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sat Feb 05, 2011 9:39 pm | | | Sư Tử nữ hoàn toàn không phải là cánh hoa dại khiêm nhường ngoài đồng nội, mà là đoá hồng đài các chốn cung đình. |
| #214 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| |
|
|
Sun Feb 06, 2011 10:26 am | | #215 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic]: Giấc mơ | |
| | |
| | | | Chap 24: Chạy được một quãng, phía trước họ đã là lối ra….khi vừa mới bước chân ra ngoài cửa hang…phía trên…Dan đang cưỡi trên lưng một con rồng đỏ bay đến… - YO!!! SHUN!!!! KHÔNG SAO CHỨ?!!! Vừa mới đáp cánh xuống…con rồng ấy đã biến mất…. - Đó…là…_Shun nói trong ngạc nhiên. - Là thần hộ mệnh của tớ: Dragonoid! Cậu thấy sao? Oách không? Shun chỉ ậm ờ, cậu nhìn xuống…trên tay cậu…Alice đã ngủ ngon lành…. “Đúng là cô ấy đã quá mệt rồi…” - Dan! Cậu giúp tớ đưa Alice quay về dinh thự của tể tướng… - Còn cậu? - Tớ….phải về Nova rồi…. Dan đón Alice từ tay Shun và ngây người ra nhìn cậu bạn của mình. Shun dùng thuật dịch chuyển tức thời và biến mất….Khuôn mặt cậu ấy khi đó trông thật căng thẳng…quay trở lại với cái vẻ rầu rĩ và u ám thường ngày…và cậu chẳng thích nhìn thấy Shun như thế chút nào….. ……………. Nói về Shun…lúc này cậu đã quay về Nova....Thả người xuống chiếc giường quen thuộc, cậu khẽ đánh một tiếng thở dài…. “Nhà ngươi sao tự nhiên lại quay về đây?”_Tiếng nói của Phoenix vang lên trong đầu cậu. - Tôi…không muốn vì tôi mà cô ấy cũng bị vạ lây…._Đôi mắt cậu chùn xuống, đượm vẻ buồn rầu…suy cho cùng thì người mà bọn lính nhắm đến là cậu…vậy thì cớ sao lúc ấy cậu còn dẫn Alice chạy theo chứ…. Shun nhắm mắt lại….Thẳm sâu tận trong bóng tối cậu đang đứng đối diện với Phoenix. Thần im lặng nhìn cậu, cặp mắt phượng hoàng sắc sảo cũng trở nên buồn rầu… Phải chăng là người đang đồng cảm…hay là đang thương hại cho một tên trọng tội như cậu? Cậu thấy rằng…mình thực sự không xứng đáng để một vị thần như người đứng ra bảo vệ…hoàn toàn không xứng… Là con của một tội thần thì mãi mãi vẫn sẽ bị vết nhơ ấy bám lấy…cho dù cậu có tin rằng cha mình quang minh chính đại đi chăng nữa… “Ngươi muốn biết nguyên nhân tại sao cả nhà ngươi bị tội không?” - Vì cha tôi… “Không đúng! Ta sẽ cho ngươi thấy nguyên nhân…” Trước mắt Shun hiện lên khung cảnh dinh thự dòng tộc Kazami…nó không có gì khác so với lúc cậu ra đi…và tại khu Thất Yên nơi mẫu thân cậu sống, hoa phi yến vẫn đẹp như ngày nào…. - Anh Tuấn à! Con đi đâu đó?_Giọng mẹ cậu đột nhiên cất lên khiến Shun bàng hoàng… “Đây là khung cảnh thời quá khứ mà ta tái hiện lại….ngươi cứ bình tĩnh quan sát sẽ rõ…” - Dạ! Con đi luyện võ! Mẫu thân yên tâm…lát nữa con sẽ về đúng giờ cơm mà…. - Nhớ về đúng giờ nha con… Từ trong nhà, một cậu bé tóc đen chạy ra và mất hút sau hàng trúc-đó chính là cậu lúc trước… Không lâu sau, người của quốc vương đột ngột tới cho gọi mẫu thân cậu vào triều… “Tên quốc vương đó đã cho gọi mẹ ngươi vào…ép bà phải đồng ý trở thành hoàng hậu của hắn…Chuyện sai cha ngươi ra biên cương dẹp loạn chỉ là sự sắp đặt của hắn ta mà thôi….Tất nhiên, bà đã cự tuyệt và….mọi chuyện sau này ngươi biết rồi đó…Cha ngươi bị hắn vu oan là phản thần rồi lấy cớ đó đem cả dòng họ nhà ngươi tru di cửu tộc….” Chỉ nghe đến đó cổ họng Shun đã nghẹn đắng…bấy lâu nay cậu sống cam chịu, trốn chui trốn nhủi mà người có tội lại chính là quốc vương Zephyros chứ không phải cậu, không phải gia đình cậu và càng không phải do cha cậu… “Ngươi thật sự rất giống cha ngươi khi còn trẻ….Lúc dự yến tiệc tại Darkon hắn đã vô tình nhìn thấy ngươi….chả trách sao hắn lại cho quân truy lùng ngươi dữ dội đến thế…..” Shun quỳ sụp xuống, nước mắt chảy dài trên gương mặt cậu…Lẽ nào…… ………………… “RẦM!!!” Cậu giật mình mở mắt dậy sau tiếng đạp cửa chói tai kia… - Chính là nó! Chưa kịp trở tay, một toán lính Zephyros đã xông tới…chúng dùng xích trói Shun lại… - Dây xích này đặc biệt dành cho ngươi đó! Nó đã phong ấn mọi thuật của ngươi rồi! Đừng có hòng mà thoát! Dẫn hắn về Zephyros cho quốc vương, nhanh lên!!! Bây giờ dù cho là thần Phoenix trên cao cũng không cứu nổi ngươi đâu! “Hừ…cái tên cẩu vương ấy! Hắn lộng hành hơn ta tưởng…” …………………
| | | | | |
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|