#126 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 8:13 am | | | Vì sao không bao giờ thoát khỏi bóng tối nhưng nó đem đến cho bóng tối sự ấm áp, làm bóng tối không còn cô độc |
| #127 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| | |
| | | | Chap 8 : Chiều hôm đó, tên tể tướng Zenohelp lại muốn gặp nhà vua, hắn vẻ rất tức giận xông thẳng vào điện. Đến trước mặt Masquerade ( thui gọi là Mas cho khoẻ ), hắn cúi xuống tâu. _ Bẩm thưa, rõ là công chúa đã bị bắt cóc vậy tại sao hoàng thượng lại có thể ngồi yên đến như thế. Zenohelp tâu lớn như muốn cả triều đình nghe thấy, tiếng hắn vừa dứt thì cả triều xôn xao lên nào là tiếng bàn tán, nào là tiếng cãi cọ của các quan. Zenohelp nhìn cảnh cãi nhau ấy, hắn nhét mép lên cười rồi quay về hướng của Mas. _ " Tên nhóc con, ta xem ngươi sẽ giải quyết chuyện này như thế nà đây. "Hắn nghĩa thầm và ngước nhìn Mas, có vẽ nhà vua cảm thấy khó xử, không ai biết ngài đang nghĩ gì kể cả... Zenohelp ( hú vía ). Bỗng một bóng dáng nhỏ từ trong bước ra, nhìn thấy người đó, cả triều đình vô cùng ngạc nhiên nhất là Zenohelp, và người đó chính là Alice ( Mira giả làm thui^^ :hehe: ) _ Hoàng muội ra đây có việc gì không ? Mas cười hỏi Mira, anh cố làm ra vẻ thật tự nhiên để không bị ai phát hiện. Mira cúi chào anh, cô nhìn xuống triều thần rồi nói lớn. _ Ai nói là tôi bị bắt cóc chứ ? Cả triều thần im lặng một cách lạ thường, không ai dám hó hé dù chĩ một lời. Zenohelp cũng vậy, hắn nhìn chầm chầm vào Mira thật không tin vào mắt mình, tình thế thay đổi, nhưng... _ Thôi thôi, nếu không còn chuyện gì thì... đãi triều. Mas quơ tay rồi bước vào trong, Mira đi theo anh, sau đó cả triều đình lui ra chỉ còn một mình Zenhelp ở lại, đồng tử của hắn hẹp lại, người cứng đơ không nói nên lời. Về phần Mas với Mira không về cung mà đi vào trong phòng ngự sử, Mas ra hiệu cho tất cả các thị vệ lui ra. _ sao lúc nảy ngài không thừa cơ mà vạch trần tên tể tướng kia luôn ? Mira đập mạnh bàn và nhìn thẳng vào Mas ( dể sợ ), Mas không trả lời, anh thở dài nhìn cô. _Vậy tại sao cô lại bước ra chứ ? Như vậy rất nguy hiểm nếu... Chưa kịp nói hết thì Mas bị Mira ngăn lại, cô cười nhẹ và nhìn Mas với ánh mắt hình viên đạn. _ Nếu không như vậy thì làm sao mà làm cho những quan lại kia im miệng chứ ? Tôi làm vậy là cũng để giúp cho anh thôi, nếu bây giờ công chúa không phải là tôi mà là Alice thì... chắc chắc cô ấy cũng sẽ làm giống như tôi thôi. Mas im lặng, anh không nói gì mà chỉ nhìn Mira, vẻ ngoài cô y như Alice nhưng cô cứng rắn hơn alice nhiều. Chợt một ý nghĩ léo lên trong đầu Mas, anh bật dậy nhìn Mira, cô ngạc nhiên khi thấy anh có biểu hiện đó. _ à, có phải lúc nảy tên Zenohelp hắn nói là Alice đã bị bắt cóc phải không ? nhưng làm sao hắn biết được ? Ban sáng tôi đã nói với hắn một lần là Alice vẫn còn trong cung, nhưng chỉ đến chiều là hắn lại tâu là Alice bị bắt cóc và còn khẳng định như vậy nữa chứ. Hay là... Nói đến đó cả Mira và Mas đều hô lớn. " Zenohelp chính là kẻ đã bắt cóc Alice "Mas chống tay lên càm, anh đang suy nghĩ và liên kết các sự việc đã diễn ra ( IQ của ảnh cao lên một tí rồi đó ) Anh lắc đầu và kết luận. _ Thật không ngờ điều tôi nghi lại đúng, hắn chính là kẻ chủ mưu trong việc này. _ Vậy tại sao hắn lại làm thế chứ ? Làm vậy hắn có được ích lợi nào đâu ? Mira ngồi xuống, cô nhìn Mas như muốn anh giải thích việc này. Im lặng. Sự im lặng của Mas làm cô cảm thấy anh đanh giấu cô, cô nhìn nhìn, nhìn chầm chầm vào anh và... cuối cùng thì Mas thở dài. _ Hắn làm vậy thì chiến tranh sẽ diễn ra giữa hai nước ta và với đất nức của Ace. Hắn có thể nhân cơ hội đó mà phản công chống lại trièu đình và chiếm... ngôi vua. Nghe vậy, Mira im lặng, cô không nói gì, trong lòng cô hiểu rõ chiến tranh đáng sự như thế nào. Bỗng Mas bước ra khỏi phòng, Mira cũng chạy theo anh, đến cung, anh sai người bắt chim bồ câu và viết một cái gì đó, nhét vào chân rồi thả cho nó bay đi, Mira ngạc nhiên nhìn anh thấy vậy Mas cười. _ Giờ thì chỉ có mình cậu ta mới giúp được ta chuyện này thôi. ................................................. Lại nói về Shun, anh cưỡi con ngực chiến chạy khắp nơi tìm Alice, anh đi mãi, đi mãi, đi xa đến độ anh không còn biết là mình đã cách lâu đài bao xa nữa, nhưng anh biết chắc là đã rất rất xa. Rồi vào một buổi chiều không nắng cũng không mưa, tiếng chim bồ câu bay trên trời lớn dần và nó hạ xuống ngay trên bơm con ngựa mà anh đang cưỡi. Shun nhẹ nhành lấy mảnh giấy trên chân chim. " Mau về hoàng cung, ta đã có manh mối để tìm ra Alice. Ký tên : Masquerade "Vừa đọc xong mảnh giấy đó, Shun liền phóng ngựa như bay về hoàng cung, con ngựa chở anh đi suốt mấy ngày đêm nên hơi chậm nhưng hôm nay, anh lại thấy nó chậm nhanh nhẹ thế nào ấy, hay là anh đang vui vì sắp tìm gặp đuợc Alice chăng ? .......................................End chap 8 ................................................ | | | | | |
|
|
Mon May 16, 2011 8:15 am | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #128 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 10:25 am | | | Tôi là người bị nhiều người hiểu lầm nhưng tôi không quan tâm đến họ, người mà tôi quan tâm chính là người thân của tôi. |
| #129 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 11:46 am | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #130 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 3:47 pm | | #131 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 3:48 pm | | | I hope I can make everybody smile and happy |
| #132 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 3:53 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #133 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 4:21 pm | | | Tôi rất là buồn bã và cô độc giữa bóng tối và ánh sáng |
| #134 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 9:02 pm | | | Vì sao không bao giờ thoát khỏi bóng tối nhưng nó đem đến cho bóng tối sự ấm áp, làm bóng tối không còn cô độc |
| #135 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Mon May 16, 2011 9:30 pm | | | Tôi rất là buồn bã và cô độc giữa bóng tối và ánh sáng |
| #136 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Tue May 17, 2011 12:17 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #137 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Tue May 17, 2011 9:08 pm | | | Vì sao không bao giờ thoát khỏi bóng tối nhưng nó đem đến cho bóng tối sự ấm áp, làm bóng tối không còn cô độc |
| #138 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Tue May 17, 2011 9:40 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #139 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Wed May 18, 2011 4:55 pm | | | Tôi là người bị nhiều người hiểu lầm nhưng tôi không quan tâm đến họ, người mà tôi quan tâm chính là người thân của tôi. |
| #140 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Wed May 18, 2011 7:49 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #141 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| |
|
|
Thu May 19, 2011 8:29 am | | | Vì sao không bao giờ thoát khỏi bóng tối nhưng nó đem đến cho bóng tối sự ấm áp, làm bóng tối không còn cô độc |
| #142 | | Tiêu đề: Re: Cổ tích một chuyện tình. | |
| | |
| | | | Chap 9 : Trong khi cả Shun, Mira và Mas đều lo lắng cho Alice, thì cô lại phải sống trong một nơi tối tăm, không có lấy một người bạn, một vài tia nắng sáng yếu ớt soi đường cho cô đi và... anh ta - người thanh niên với mái tóc màu hồng nhạt tên là Lync _ Bữa sáng của cô đây. Mở cửa cho tôi nào. Một giọng nói quen thuộc vang lên ngoài cửa. Alice cố tìm đường trong bóng tối để đi đến được cánh cửa. Cô mở nó ra và đúng như cô nghĩ là anh - Lync - trên tay anh cầm một mâm điểm tâm. _ Đây là bữa sáng của cô. Lync nói, anh bước vào căn phòng và đặt mâm đựng điểm tâm xuống. Alice chú ý rằng anh lướt đi trong bóng tối một cách dể dàng như anh có thể nhìn thấy trong bóng tối. Còn Alice, cô đã rất khó khăn khi phải tìm đường đi trong bóng tối thế mà. _ Anh hay thật đó. Đi trong tối cứ như không. Alice cười nhẹ nhìn Lync, anh ngơ ngác nhìn cô với vẻ đầy ngạc nhiên và... một chút lòng yêu mến cô. Tuy đang ở trong bóng tối nhưng cô vẫn đẹp vẫn xinh như một thiên thần và anh ước chi cô là... của anh, mãi mãi và mãi mãi. _ Này Lync, anh có sao không ? Alice lên tiếng làm Lync quay về với thực tế. Anh giật mình nhìn cô, miệng lấp bấp không nói được gì, cô lại cười, nụ cười tuyệt đẹp nhưng cô không biết rằng chính nụ cười đó đã làm tim của Lync nhói đau . Sự đố kị dần chiếm trọn đầu óc anh. _ Tại sao chỉ có hắn mới được nhìn thấy nụ cười đó ? Tại sao hắn có thể có được trái tim của nàng ? Tại sao người đó không phải mình ? Tại sao nàng lại là công chúa ? Tại sao... Hàng ngàn câu tại sao chứ xuất hiện liên tục trong đầu, mặt anh dần biến sắc và nó đã cùng màu với bóng tối. Anh xô Alice, ôm đầu bịch tai chạy ra khỏi căn phòng, chạy đi để không phải nhìn thấy cô, không phải nhớ đến những ngày mà anh theo dõi cô - cô đã rất vui khi ở bên hắn ( sr vì đã gọi là hắn ). Lync chạy đến một cánh đồng, nó là nơi mà anh thường đến mỗi khi có tâm sự buồn. _ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAnh thét lên, những tiếng vọng lại làm anh cảm thấy dể chịu, nhìn về phía chân trời, đôi mắt đó, đôi mắt của anh dần hiện rõ sự câm hời, phẩn nộ ( nghen mất rồi ). _ Ta thề là sẽ không tha cho người, Shun Kazami. Nói xong anh chạy thật nhanh về hướng hoàng cung, rất nhanh, nhanh như một sát thủ đang chuẩn bị giết người. .................................................. Hoàng cung.Shun vừa về đến hoàng cung là anh vội bỏ ngựa chạy thật nhanh vào cung ( bỏ của chạy lấy người ), đang chạy anh thì anh đụng phải một người làm cả anh lẫn người đó té ngửa. Shun đứng dậy, liền sau đó anh hốt hoảng khi người mà anh đụng phải là... Mas. _ Hoàng... hoàng thượng... người... người không sao chứ ? Shun lấp ba lấp bấp hỏi ( sợ muốn chết còn gì ). Mas đứng dậy, anh nhìn Shun, mặt mài tái mét, gầy hơi và có vẻ khờ khạo hơn. Anh cười nhìn Shun, rồi bước vào trong mà chẳng nói một lời nào. Shun hơi ngạc nhiên nhưng cũng đi theo. Đến phòng ngự sử, Mas ngồi vào ghế vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Shun và cạnh anh là... Mira. _ Công chúa. Shun cố tỏ ra vẻ kính trọng, nhưng khi anh vừa chào thì Mas bật cười. _ Cậu không cần đóng kịch nữa, tôi biết cả rồi. Cô gái này không phải là Alice mà là Mira. Mas nhìn sang Mira, anh cười nhưng nụ cười ngượng ngạo ( vì sợ thôi ). _ Mà ta bàn vào việc chính luôn đi. Tôi nghĩ Alice có thể bị Zenohelp bắc cóc vì hắn là người đầu tiên đứng ra tâu là Alice bị mất tích và còn khẳng định trước triều thần nữa chứ . Nghe Mas nói, cả Shun và Mira đều gật gù đồng ý với anh. Bỗng Mira lại đập mạnh bàn vẻ hớn hở. _ Hay là ta nên theo dõi hắn để có thể biết được nơi hắn nhốt công chúa Alice. Vừa dứt lời cô nhìn sang Mas và anh đang nhìn cô với ánh mắt khiếp hãm, sợ sệt ( quá sợ luôn ấy chứ ), thấy vậy Mira rụt rè rút tay lại, cô khẽ cười ngượng nhìn Mas. _ Được đấy, như thế vừa có thể biết được chỗ hắn nhốt Alice như Mira đã nói vừa còn có thể biết được nhất cử nhất động của Zenohelp và cả âm mưu cướp ngôi nữa. Vậy hãy để thần đi theo dõi hắn. Shun nói thêm và nhìn Mas với vẻ chờ đợi mong muốn một câu đồng ý của anh. Mas cũng nhìn Shun, anh hơi ngạc nhiên khi thấy Shun lại hấp tấp vội vàn hơi cả anh và... anh nhớ lại cái lúc mà Alice biết mình phải lấy Ace, cô đã khóc trước mặt anh và nói rằng cô đã thích một người. _ Chẳng lẽ người đó là Shun sao ?Mas nghĩ thầm, anh nhìn khuôn mặt như khẩn cầu của Shun rồi anh thở dài và... gật đầu. Bỗng... _ Công chúa Alice, nàng đâu rồi. Một giọng nói vang lên ngoài cửa, là Ace, anh đang tìm công chúa. Mira chợt nhớ cô có hẹn với Ace, cô chạy vội ra ngoài và không quên quay lại nhìn Mas - người anh mà chỉ có mình cô mới dám có ý nghĩ đó là anh mình. ................................................................................................ | | | | | |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|