#351 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Mon Jun 13, 2011 2:27 pm | | | Precious Family. |
| #352 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Mon Jun 13, 2011 2:33 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #353 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Mon Jun 13, 2011 2:39 pm | | | Precious Family. |
| #354 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Mon Jun 13, 2011 3:03 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #355 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | Chap45: TwinsWaltz Né tránh những cái gai lao thẳng tới với tốc độ kinh hoàng đã khó, lại còn khó hơn khi đó là cả hàng nghìn chiếc gai nhọn hoắt. Shun trông bị dính cái nào, nhưng Dan thì khác. Cậu bị mấy cái gai sượt qua người, tạo ra rất nhiều vết rách trên áo. - Cẩn thận đấy! - Shun nắm chặt lấy tay Dan và kéo cậu sang một bên, trước khi cậu bỏ mạng trước hàng ngàn cái phi tiêu cực độc kia. Nhưng, một cử chỉ nhỏ như vậy, cũng không qua nổi mắt hắn. Con mắt không tròng của hắn lại loé lên, đập thẳng tia sáng đến. Đòn tấn công quá bất ngờ, mà hai bàn tay bị tuột khỏi nhau. Chỉ chờ có thế, hắn lao thẳng đến trước mặt Dan, chĩa thẳng quả cầu lửa vào làm cậu bị hất thẳng ra phía sau. Shun còn chưa định thần lại thì đã thấy hắn ở ngay gần mình, và cái thứ gọi là rào-cản-cá-nhân hầu như không còn là gì so với hắn nữa. Vẫn như mọi lần, hắn lại hào-phóng tặng Shun nụ cười đầy ranh ma quái quỷ của mình, bàn tay toan định chạm vào người cậu. Còn về phía Dan, do bị đập mạnh người nên cậu thấy đau vô cùng, y hệt như lần bị Fabia hạ nốc ao vậy. Đứng lên còn chưa vững, nhưng ngay khi nhìn thấy cách hắn đứng gần Shun như thế, cậu không còn kiềm chế nổi mình nữa. - Ta đã bảo là đừng có hòng lại gần cậu ấy!!!!!!!! Cậu xông thẳng tới đẩy hắn ra xa bằng hai cú đá xoáy. Nhưng hắn dễ dàng gạt chân Dan ra làm cậu mất thăng bằng mà ngã ngửa ra sau. Cậu nhanh chóng chống tay xuống đất, quay người, bật lên, đưa hai cú đạp về phía hắn. Hắn vừa né sang một bên, thì lại phải tiếp tục chống lại những cú đá liên tục trên không của Shun. Hắn túm lấy chân và hất cậu sang một bên, nhưng nhờ một động tác lộn nhào và cú xoay người mà cậu đã tiếp đất nhẹ nhàng như không. Và cái lúc cậu và Dan cùng định xông vào tấn công thì con mắt không tròng của hắn lại mở to, đẩy cả hai ngã ra một khoảng khá xa. - Tệ quá! Tệ quá! Hai ngươi làm ta thất vọng lắm đó! Cả hai vẫn còn đang sõng soài trong đống gạch vụn, cảm thấy mỗi cử động lại một khó khăn và đau đớn. Những cánh hoa hồng, vẫn như lần trước, lại cùng bao chiếc gai nhọn hoắt phi tới. Và có vẻ như, lần này, chúng không chỉ còn là cánh hoa và gai nữa. Mỗi khi chúng đâm vào thứ gì, là y như rằng ở đó cháy rụi thành than. Chúng phi tới, nhanh hơn, trong khi họ vẫn đang còn bị những vết thương dày vò, không phòng thủ... RÙYNH!!!!!!!!!!!! Một tiếng nổ lớn vang lên, cùng lúc đó khói bụi mịt mù. Hắn mỉm cười mãn nguyện, vì trước giờ chưa ai sống sót nổi qua đòn này cả, dù sớm hay muộn thì cũng sẽ bỏ mạng. Nhưng, khi khói bụi đã tan, nụ cười của hắn bỗng biến mất, khi thấy bảo vệ cho hai đối thủ là một cô gái tóc xanh với màng chắn bảo vệ màu vàng rực sáng. - Này nhóc! Nhớ mình không? – cô gái quay đầu lại, nháy mắt. - Fa... Fabia?! – Dan ngạc nhiên – Sao bạn lại ở đây?? - Biết chết liền! - giọng Fabia hóm hỉnh – Tất cả đang đi tìm hai người thì bỗng dưng bị cuốn vào đây lúc nào không hay! - Anh ngưỡng mộ sự lạc quan của em nhưng đây không phải lúc đùa đâu. – Shun nghiêm nghị. - Em biết! Em biết! Và vì đã gặp nhau ở đây rồi, anh nghĩ sao nếu chúng ta làm một cú TW nhỉ? - Hở...? – tròn mắt ngạc nhiên. - Đừng lo. Cứ để đó cho bọn mình, rồi cậu sẽ biết thế nào là TwinsWaltz. Tấm màn nứt ra rồi vỡ tung, cũng là lúc Shun và Fabia nhảy vọt lên phía trên. Hai bàn tay họ loé sáng, rồi xuất hiện hai chiếc vòng được khắc trạm trổ rất tinh vi. Cùng với đó là viên ngọc lục bảo trên chiếc của Shun và viên ngọc mắt mèo trên vòng của Fabia, cả hai đều loé sáng rực rỡ. Cả Dan và hắn, đều loá mắt bởi thứ ánh sáng kia, không sao mở mắt ra được. - Cái... cái quái gì vậy...? - hắn bắt đầu tỏ ra khó chịu. - Ngàn hoa đua nở trên địa cầu. Tôi là loài hoa bạch kim sặc sỡ, Luminoz Haos! - Đôi cánh phất phơ trên không trung. Tôi là đôi cánh thuỷ ngân lấp lánh, Zephyros Ventus! Cả hai nắm chặt lấy tay nhau, tay kia giơ trước mặt đối thủ của mình, trong khi hai viên ngọc mỗi lúc một sáng và rõ hơn nữa. Hắn không thể chống lại nổi, vì nếu giờ mở mắt ra là sẽ có thể mù ngay. Dan cũng biết điều đó, tuy nhắm mắt thế này thì... sao mà chứng kiến thứ mà Shun gọi là “Twins-Waltz”, nhưng biết làm sao được. Cậu sẽ không mạo hiểm, dù là đôi mắt của mình đi chăng nữa. - Golden Flower and Silver Wing, Crescent Moon and Cool Wind,... - ...combine them all as one!! Ánh sáng nhỏ dần đi, nhỏ dần, đến lúc vừa đủ để có thể mở mắt nhìn. Hắn định cơ hội này sẽ phản công, không để cho thứ ánh sáng đó cản đường mình nữa. Nhưng hắn không kịp, đúng ra thì không thể... - Let burst a snowstorm of roses, and envelop the evil power!! MARBLE SCREW!!!! Ánh sáng lao thẳng tới như mũi tên, gió bay thành hình xoáy quanh ánh sáng. Cả hai hợp lại thành một, tạo nên những trường lực khổng lồ và bao tia sét chết người. Tất cả bay đến, với vận tốc kinh hoàng, khiến cho mục tiêu trở nên bất lực, khi không thể kịp tránh những đòn đó. Hắn im như phỗng, chỉ biết căng mắt nhìn cái chết đang cận kề ngay sát mình... BÙM!!!!!!!!!!!!!!!! Lại thêm một vụ nổ nữa, nhưng sức công phá thì gấp vài vạn lần là ít. Khói bụi lại mịt mù, nhưng cũng bay đi rất nhanh. Dan tuy không trúng nhưng cũng bị ảnh hưởng đôi chút mà văng ra xa, nhưng Shun và Fabia đã nhanh chạy tới đỡ nên cậu không sao cả. Còn về phía darkside của cậu thì... Xác hắn như được tắm mình trong máu, đổ xuống như người không xương. Mắt hắn vô hồn mở to, lộ rõ sự phẫn uất. Hắn vẫn còn cử động, nhưng cứ nhìn cái cách hắn ngã người xuống vũng máu của chính mình như vậy, trông hắn chẳng khác nào một xác chết. Phải, một xác chết. Khó khăn lắm hắn mới có thể chống tay xuống và gượng dậy. Cả ba im lặng, hắn cũng im lặng, những con mắt nhìn nhau sắc lạnh. Hắn dần biến mất, chỉ trong vài giây, nhưng cái nhìn đầy giá băng vừa rồi thì... như vẫn đang liện lên trước mắt, khiến ai nấy đều phải nổi da gà. Im lặng... - Không thể tin được!! Hai bạn vừa làm cái gì vậy?? – Dan hét toáng lên vì phấn khích. - TwinsWaltz đấy! – Fabia vỗ đầu Dan - Sao? Cho một câu cảm tưởng đi chứ? - Tuyệt kinh khủng!!!! Sao hai bạn làm được vậy???? - Thì... chẳng phải mỗi cặp song sinh luôn cần phải có điều gì đó đánh dấu sự tồn tại của mình hay sao? - ... Một cánh cửa trong suốt mở ra, ngay trước mặt ba người họ. Vậy là trò chơi này đã kế thúc, và họ là kẻ thắng cuộc. Nhưng, có thể đó mới chỉ là một trong số hàng trăm trò chơi của cái bóng tội lỗi kia. Và bất cứ khi nào hắn muốn, trò chơi sẽ lại bắt đầu... Một lần nữa... sắp đến trận tay đôi của Dan light-dark side roài đó nhớ mua vé sớm kẻo hết nhá | | | | | |
|
|
Mon Jun 13, 2011 3:05 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #356 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Mon Jun 13, 2011 3:15 pm | | | Precious Family. |
| #357 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu Jun 16, 2011 2:16 pm | | | Thay đổi bản thân mình là một việc rất khó, nhưng chỉ cần thay đổi phong cách ăn mặc là sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy |
| #358 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu Jun 16, 2011 2:19 pm | | | Thay đổi bản thân mình là một việc rất khó, nhưng chỉ cần thay đổi phong cách ăn mặc là sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy |
| #359 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu Jun 16, 2011 3:39 pm | | | Kà Ri báo thù cả đời chưa muộn~~~~~~~ |
| #360 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu Jun 16, 2011 4:27 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #361 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | @Yoriko: sao zậy? @Hikari: phải đó nhiều khi bí từ tả quá chị cg~ fải lấy lời dịch bài hát ra thêm vào :hehe: fần 2 chắc ko đủ chỗ chứa cho mấy char phụ ở fần 1 nữa, nhg đang tính cho thêm 3 nv của 1 anime khác vào :khohiu: | | | | | |
|
|
Thu Jun 16, 2011 5:46 pm | | | Precious Family. |
| #362 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | Ba nhân vật anime nào vậy chị? Giờ ngẫm lại, cái fic này phần lớn dựa trên Vocaloid Ma quái, cảm động và rất hay ><~~ Chữ kí của chị đẹp quá, lấy ở đâu thế? | | | | | |
|
|
Thu Jun 16, 2011 8:51 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #363 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri Jun 17, 2011 9:34 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #364 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | Chap46: Gương Cả cơ thể mang nhiều vết thương nặng đến mức tưởng chừng như sẽ ngã xuống chỉ trong vài giây nữa, nhưng do quá tức giận nên cánh cửa phòng đã bị hắn đạp phăng một cách dễ dàng. Hắn ngồi phịch xuống chiếc ghế một cách nặng nề, miệng thở không ra hơi. Bọn búp bê tiến lại gần, hết nhìn những vết thương trên người rồi lại nhìn hắn. Có vẻ như những con búp bê vô hồn ấy còn biết nghĩ đến chủ nhân của chúng, nhưng hắn ta thì lại không. Con mắt không tròng lại mở to, và, tất cả số búp bê đã bị thiêu trụi chỉ trong tích tắc. Đầu hắn đau như búa đổ. Hắn đập mạnh tay xuống bàn, làm tách trà nóng cứ thế mà rơi xuống đất rồi vỡ choang. Những mảnh sứ văng tung toé khắp gian phòng, đập vào chỗ nào là y như rằng chỗ đó rách toạc. Việc mấy con nhện đang chăng tơ trắng xoá cả trần nhà cũng làm hắn thêm bực bội. Rồi, chỉ với một cái nhìn, xác những con nhện rơi xuống như mưa, rải khắp căn phòng. Hắn nhìn đăm đăm vào tấm gương đặt trên bàn, rồi tức giận đập tan nó. Chỉ là, hắn căm ghét đến không chịu nổi, gương mặt lightside của mình hiện lên trong tấm gương đó. Hắn nhìn vào quả cầu pha lê, hắn thấy những nạn nhân trước kia của mình, tất cả đều đã vượt qua thứ trò chơi của hắn. Julio, Baron, Jake đã biết kiềm chế cơn giận của bản thân mà hợp tác với nhau. Marucho và Komba đã biết đối mặt với nỗi sợ đã dày vò mình suốt những tháng ngày bị giam cầm trong ngục chỉ chờ bị đem đi hành quyết. Volt và Lync đã biết lường trước khả năng của đối thủ, không vì bề ngoài mà đánh giá thấp hắn. Shadow và Mylene đã tìm ra ý nghĩa thực sự của những mảng màu sắc. Billy và Julie đã mang đến màu sắc và âm thanh cho cái thế giới câm này. Klaus và Runo đã biết tin tưởng và đối phương và vứt bỏ những thái độ khinh thường. Joe và Chan đã chiến thắng kẻ đã gây nên cảnh tan hoang cho thành phố này. Masquerade và Alice đã tìm ra bí ẩn thực sự của khu vườn đầy hoa nơi đây. Ace và Mira đã thấu hiểu nỗi khổ đang vò nát những cánh hoa vô tội kia. Keith và Gus đã tìm lại được hình bóng con người của mình trước đây. Hắn nhìn vào quả cầu pha lê, một hồi lâu. Hắn suy nghĩ, về một điều mà không chỉ kẻ hắn căm hận sẽ không thích mà ngay cả hắn cũng chẳng ưa. Hắn thở dài, lấy tấm vải lụa trùm lên quả cầu, rồi bước ra khỏi căn phòng. Chỉ với một cái phẩy tay, hắn đã đến được một địa điểm khác, một địa điểm mà hắn sẽ kết thúc mọi chuyện ở đây. Và, điều hắn chờ đợi bây giờ, chính là lightside của mình... ... Rơi thẳng xuống trước mặt họ, là một cái hộp thuỷ tinh khổng lồ. Nói là hộp, nhưng nhìn nó trông chẳng khác gì một viên kim cương, nhưng trong suốt và mỏng manh. Nó rơi xuống, đập mạnh vào tấm thảm trên nền nhà. Tấm thảm bống bay vút đi trong khi toàn bộ nền nhà phía dưới bắt đầu nứt ra rồi đổ ụp xuống. Gạch rơi, cứ rơi mãi, không hề có điểm dừng. Và trước cái khung cảnh hỗn độn như thế, thì cái hộp thuỷ tinh lẫn những người bị nó làm cho một phen hoảng hốt đều không hề hấn gì, và đang lơ lửng giữa không trung. Họ bắt đầu chú ý đến cái hộp kia, nhìn sâu vào bên trong đó. Họ thấy một bóng người, chính xác hơn thì là một con ma, tóc nâu, mắt bên đỏ bên trắng, và bộ đồ đen ngòm. Hắn ném cho họ một cái nhìn chẳng dễ chịu chút nào, và có vẻ như, hắn đang thách thức họ. - Lại là cái gã khó ưa đó! – Runo bực bội - Lần này tớ quyết không nương tay với hắn đâu! - Bình tĩnh nào Runo! Một mình cậu không thắng nổi hắn đâu! – Julie can. - Đúng đó. – Alice lo lắng - Chẳng phải Shun và Fabia cùng tấn công mà cũng chẳng giết nổi anh ta đó sao? - Nếu vậy thì... – Marucho tiếp - ...sao chúng ta không cùng đồng tâm hiệp lực đánh bại anh ta nhỉ? Dường như ý kiến của Marucho đều được mọi người tán thành, nhưng Dan thì không. Cậu cảm thấy như, ánh nhìn của hắn nãy giờ chỉ có hướng thẳng đến cậu. Ánh nhìn thách thức đầy vẻ căm giận ấy, cho thấy nó muốn chấm dứt tất cả mọi chuyện tại đây. Khó mà có thể hiểu được cảm giác căm ghét chính bản thân mình, để rồi gây nên bao tội lỗi mãi không thể xoá bỏ trên thế gian này... - Không. Chuyện này... hãy để một mình mình lo. Sững sờ. - Cậu điên à?? – Mira hét - Hắn sẽ giết cậu mất!! - Hắn rất mạnh, cậu biết điều đó mà. – Ace nói. - Phải đấy! Tất cả mọi người đều có mối thù không đội trời chung với hắn! – Baron chen vào – Hãy để mọi người giúp cậu! - Khoan đã!! – Fabia ngắt – Dan làm vậy là có lí của cậu ấy, phải không Dan? Gật đầu. - Hắn là darkside của mình, mình hiểu hắn hơn bất cứ ai. Mình đã gây nên mọi chuyện, hắn chỉ vì căm hận mình mà giết hại biết bao người... Hãy để mình. Mình sẽ kết thúc mọi chuyện, tại đây. Dan tiến lại gần cái hộp. Cậu vừa chạm nhẹ vào nó, lập tức tay cậu xuyên qua lớp thuỷ tinh mỏng dễ dàng. Rút tay ra, cậu hít một hơi dài, cậu thấy hơi sợ. Cậu do dự ngoái lại nhìn những người khác, nhìn cách mà họ lo lắng cho cậu. Nhưng người hắn muốn là cậu, và cậu sẽ cho hắn toại nguyện. Cậu sẽ chiến đấu, và đây có thể sẽ là trận chiến cuối cùng. Trận cá cược bằng cả mạng sống của chính mình, để chấm dứt một câu chuyện. Cậu định tiến vào trong đó, thì có một bàn tay đã níu kéo cậu lại. Bàn tay trắng bệnh lạnh buốt ướt đầy máu, túm lấy tay cậu không muốn rời. Cậu mỉm cười, rồi quay lại mắt đối thẳng vào người ấy, người đang cố giữ cậu lại. Cậu bé phù thuỷ tóc đen ấy vẫn không nói gì, chỉ nhìn câu như muốn van xin cậu, đừng bất chấp cả tính mạng mình. Tay cậu nắm chặt lấy bàn tay giá buốt kia, khẽ ghé miệng sát tai người ấy: - Mình sẽ không sao đâu. - Dan-kun... Nếu cậu có mệnh hệ gì... – nói nhỏ. - Đừng lo. Mình sẽ không bỏ Shun-chan lại một mình đâu. Tay cậu bắt đầu rời ra, nhẹ nhàng buông khỏi bàn tay đầy máu kia. Cậu cười, trong khi đôi mắt kia đang rung lên như sắp khóc. Trước khi cơ thể cậu dần mất hút vào trong cái hộp, cậu vẫn cố ngoái nhìn lại. Ngoái nhìn đôi mắt màu hổ phách đượm buồn, và an ủi nó bằng một nụ cười cay đắng... ... chap sau bắt đầu đánh, và sẽ diễn ra trg vòng 2 chap | | | | | |
|
|
Fri Jun 17, 2011 9:35 pm | | | Khi đó đôi mắt mù lòa như sáng lên,đôi tai điếc như nghe thấy,tôi nhảy lên như chứ hươu sao.Chiếc lưỡi của người câm cất tiếng hát.....trên đầu tôi chỉ có niềm vui sơớng và hạnh phúc.Chẳng còn nỗi buồn và sự ai oán |
| #365 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri Jun 17, 2011 9:37 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #366 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat Jun 18, 2011 6:55 am | | | Precious Family. |
| #367 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | Hụt cả hai thứ *buồn* Chap này hay quá, thích darkside của Dan . Không biết Dan-kun sẽ đánh thế nào nhỉ? Hi vọng, à không, chắc chắn là Dan sẽ thắng ^^~ Chờ chap | | | | | |
|
|
Sat Jun 18, 2011 10:05 am | | | Cứ thanh thản như làn gió đi!!!! |
| #368 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat Jun 18, 2011 4:21 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #369 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sun Jun 19, 2011 2:13 pm | | | Thay đổi bản thân mình là một việc rất khó, nhưng chỉ cần thay đổi phong cách ăn mặc là sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy |
| #370 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sun Jun 19, 2011 2:14 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #371 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | Chap47: Trò chơi cuối cùng Khi mình còn nhỏ, cuộc sống mình luôn tràn ngập tình thương của bố mẹ... Mình đã rất, rất hạnh phúc... Mãi mãi... Mãi mãi... Mình muốn những tiềm thức ấy mãi mãi không bao giờ đổi thay... Mình không muốn... biến mất khỏi thế giới này... Không bao giờ... ... Bên trong cái hộp thuỷ tinh, nó không hề trống rỗng như lúc nhìn từ ngoài vào. Đây là một công viên, tối đen bị bóng đêm bao trùm. Bàn nước, mái che bên cạnh những quán nước sang trọng nhưng không bóng người. Gió lùa qua làm lay động những bóng đèn nhỏ treo trên sợi dây điện mắc giữa hai căn nhà. Và nổi bật nhất, là chiếc đu quay khổng lồ, lấp lánh toả sáng dưới ánh trăng rạng ngời... - Ta chắc cậu còn nhớ lí do ta tồn tại trên thế gian này, phải không? - Ngươi là cái bóng tội lỗi của quá khứ trong tâm hồn ta, thế thôi. Vậy là... thử thách cuối cùng này... giống là để nhìn nhận lại về bản thân mình. Thật khó để có thể đối mặt với bản chất thực sự của mình. Ta sẽ thấy mình thật nhỏ bé, thật yếu đuối... Nhưng con người có thể thay đổi. Đó là chỉ khi họ biết chấp nhận bản chất thực sự của mình, cho dù họ có muốn hay không... ... Vừa dứt lời, hình bóng hai đã nhảy vụt lên cao như ngang tầm với ánh trăng. Bao nhiêu tiếng động vang lên, chỉ từ những nắm đấm của họ. Chúng xông tới, tiến thẳng vào mặt đối thủ, rồi lại bị chặn, bởi bàn tay của kẻ trước mặt, hoặc trượt. Thế là nó lại kiên trì làm lại, tấn công liên tục, cứ đòn nào bị chặn là đòn nấy đau điếng, rất đau. Hắn có vẻ nhanh hơn nhiều so với cậu. Cậu bắt đầu toát mồ hôi, nuốt nước bọt, cậu bắt đầu cảm thấy lo lắng. Và thế là, ngực cậu lãnh trọn cả cú đánh của hắn, nhanh như chớp. Mất thăng bằng, cậu ngã thẳng xuống, và có thể mất mạng nếu cậu bất tỉnh nửa chừng, vì khoảng cách đó cao vô cùng. Nhưng không, cậu tóm được sợi dây điện, rồi thả tay và tiếp đất, nhưng đầu vẫn hơi choáng. Đột nhiên, hắn từ đâu lao thẳng tới, đập mạnh một nhát xuống nền đất nơi cậu đang đứng. Cậu tránh được, và kết quả là chỗ đó nứt ra thành một cái lỗ với kích cỡ khổng lồ. Cậu ngã nhào ra đất, thế là hắn tiếp tục giáng thẳng những cú đấm xuống. Cậu xoay người tránh, những nắm tay của hắn chạm đất chỗ nào là y như rằng ở đó nứt ra như sắp sạt lở. Cậu chống tay xuống đất và lộn người lên, lơ lửng giữa không trung chưa chạm đất, thì đã bị hắn cho một nhát làm cả cơ thể bị đẩy ra phía sau . Cả người chưa có lấy một vết thương nhưng đau buốt đến tận xương, cậu khuỵu xuống. Hắn vẫn đứng đó, ánh nhìn bình tĩnh nhưng cũng chứa đầy sự căm thù. Rồi hắn cất tiếng, lời nói chậm từ từ như muốn đe doạ: - Danma... Cậu vẫn không hề thay đổi... ... - Tôi thấy bất an. - Anh sao vậy? – Fabia hỏi anh trai mình. - Dan-kun...Cậu ấy rất yếu đuối, và nhu nhược, và... - Cậu nói vậy là có ý gì? – Ren nói - Cậu không tin tưởng vào Dan sao? Im lặng... - Anh Shun đừng quá lo lắng! – Fabia cười – Anh chỉ cần giữ niềm tin với cậu ấy, cũng giống như cách mà cậu ấy tin tưởng anh vậy đó! Giữ niềm tin với Dan, cũng giống như cách mà Dan đã tin tưởng cậu à...? Phải rồi... Lúc nào Dan cũng tin cậu, Dan vẫn luôn và mãi tin cậu dù thế gian có đổi thay... Dan vẫn luôn và mãi luôn mang niềm tin này trao đến cậu... dù là cậu luôn dối gian... ... - Đúng là đồ bào thủ. Đến bây giờ cậu vẫn chưa chịu từ biệt con người của cậu trước kia. Đó là lí do tại sao cậu vẫn không hề thay đổi. - Tôi... - Dan cố gượng dậy, và cuối cùng cậu cũng đứng lên được – Tôi... Tôi đã thay đổi...!!! - Không, cậu vẫn chưa làm được điều đó. Lời vừa dứt, hắn đã biến mất, và đứng ngay phía sau cậu. Giọng hắn lại thình lình vang lên, chậm rãi và đe doạ: - Kể cả khi đã phát hiện sự thật về cái bóng tội lỗi của quá khứ trong tâm hồn bản thân cậu, vẫn chẳng có gì thay đổi cả... Những lời lẽ đó... sao mà... đáng sợ đến vậy...? Dan cứ thế chạy đi, chẳng biết sẽ chạy đi đâu nữa. Chạy về hướng nào cậu cũng thấy hắn. Lúc nào hình bóng hắn cũng cứ lập lờ trước mặt cậu. Chúng làm cậu sợ, chúng khiến cậu trở nên yếu đuối... Cậu cứ nhắm mắt lại, cắm đầu mà chạy. Cậu đang trốn tránh, thứ gì có thể làm cậu sợ hãi đến vậy? Nó dai dẳng bám theo cậu, ám ảnh cậu với những lời lẽ cay độc. Nó làm cậu nhụt chí và trở nên thất vọng... Nó chính là cậu, là cậu trong quá khứ, là cái bóng tội lỗi trong tâm hồn cậu... Phải, cậu sợ, và đang trốn tránh chính bản thân mình... Làm sao cậu có thể kết thúc tất cả tại đây, trong khi cậu không thể đánh bại chính bản thân mình chứ?... Làm thế nào chứ...? ... tem lần này dành cho Yoriko lên giật nhá :nhm: | | | | | |
|
|
Sun Jun 19, 2011 2:18 pm | | | Thay đổi bản thân mình là một việc rất khó, nhưng chỉ cần thay đổi phong cách ăn mặc là sẽ thấy mình như trở thành một con người khác vậy |
| #372 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|