#201 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 10:21 am | | | Precious Family. |
| #202 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 10:44 am | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #203 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 11:14 am | | | Mình luôn dõi theo,không hiểu sao mình luôn dõi theo cậu.Không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy cậu,mình lại càng có dũng khí hơn.Nếu mình cố gắng,mình cảm giác là sẽ làm được,và mình cũng bắt đầu cảm thấy giá trị của bản thân |
| #204 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 12:09 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #205 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 1:41 pm | | | Cuộc sống đôi khi có những vất vả, khó khăn. Nhưng chính những khó khăn đó là nguồn động lực thúc đẩy sự bền bỉ đang tiềm ẫn đâu đó trong ta |
| #206 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 7:49 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #207 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | minna arigatou ^-^ Chap24: Cảm xúc thật sự Em ngồi thẫn thờ trong im lặng... Em tự hỏi, sao lúc nào em cũng gây phiền toái đến cho người khác vậy? Người đầu tiên chú ý đến căn nhà đó, rồi cái ý tưởng điên rồ là tiến vào bên trong căn nhà đó, đều là em... Lúc nào, anh cũng ở bên cạnh vì em và thực hiện mọi điều cô ước muốn. Lúc nào anh cũng cho em mọi thứ, nhưng em lại luôn muốn nhiều hơn thế. Em tự hỏi tại sao anh không hề tức giận hay quở trách em về điều đó, mà lại mỉm cười đâm đầu vào rắc rối chỉ vì những mong ước của em... ... Hắn đã quay trở lại căn phòng này, chờ đợi câu trả lời của cặp song sinh. Shun và Fabia cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên, nhưng họ không biết phải làm sao nữa. Vào cái ngày ấy, cũng giống như họ, hắn đã làm họ bị lu mờ bởi những thứ màu sắc chói loà như cầu vồng, nhưng thực chất lại chỉ một màu xám xịt. Đôi mắt của hắn, đỏ và trong như hai viên hồng ngọc, có sức cuốn hút mê hồn. Chính đôi mắt ấy, đã đưa họ tới đây, không giam cầm họ cùng bao linh hồn khác, nhưng khiến tâm hồn họ vỡ vụn bởi sự trả thù. Hắn, chỉ với đôi tay này, cùng một cây kéo nhỏ, đã đập tan cái thứ gọi là KOKORO trong con người họ. Họ không còn có KOKORO nữa, họ không còn biết yêu thương là gì nữa, họ không còn cảm thấy những tiếng đập trong cơ thể mình nữa... Nhưng tất cả đã thay đổi. Cảm giác trái tim đang nhẹ lay ấy... chính là điều hắn muốn giải đáp. - Fabia. - hắn nói – Ta hỏi cô: người cô yêu thực sự là...? - Người đó à... – Fabia đứng dậy – Sao ta lại phải nói ra? - Không phải là đứa anh trai ngốc đã bày ra cái trò trả thù gì đó rồi tự chấm dứt tất cả bằng đôi tay của chính cậu ta? - cười khẩy. Fabia nghiến răng, tay nắm chặt. Nhưng Shun đã cản cô lại trước khi cô xông lên liều với hắn. - Tình cảm của các người làm ta muốn chảy nước mắt đấy! Nhưng liệu đó có phải là người thực sự dành cho cô không? Có thể tình cảm mà cô dành cho cậu ta, không chỉ đơn thuần là của em gái với anh trai, nhưng liệu cậu ta có vậy không? - Urusai urusai urusai!!!! – Fabia ôm đầu, cô thực sự cảm thấy đau nhức vô cùng. - Cô có nhớ lúc ta xử lí hai người chứ? Ta đã có được KOKORO của cả hai người, nhưng vì không muốn trở thành những linh hồn lang thang mãi không được siêu thoát, cô đã cầu xin ta để lại cho cả hai một, chỉ cần một mảnh tâm hồn sót lại, và chút cảm nhận về thế giới bên ngoài. - Urusai urusai urusai!!!! – cô tiếp tục hét lên. - Thế là ngày nào mảnh tâm hồn vỡ vụn của cô cũng hướng về cậu ta, vậy còn cậu ta thì sao? Bỏ mặc cô mà đi yêu thương người khác. Im lặng... - Nếu không biết người dành cho mình nhiều cảm xúc nhất, thì cô cũg đưng có tự đánh lừa bản thân mình nữa. Đầu óc cô trở nên điên cuồng mất thôi, sao hắn cứ phải nhắc đi nhắc lại điều đó chứ?? Yêu thương một ai đó là quyền của người ấy, chứ sao mình cấm đoán được... Đầu cô đau như búa đổ, và cô thấy cả cơ thể mình như bị hàng ngàn nhát kiếm xuyên thủng. Đau đớn lắm, không thể chịu đựng được. Nhưng liệu đó có phải điều đau đớn nhất không? Trong những phút giây mơ hồ, cô đã nhìn thấy, hai bóng người. Một là người anh trai đồng cảnh ngộ, còn người kia, thật không thể nhìn rõ. Chỉ thấy thấp thoáng nước da màu nâu dưới bộ tóc bạch kim và đôi mắt màu hổ phách. Cả hai nhìn cô lạnh lùng, cái nhìn giá băng như muốn xé nát cô. Rồi họ quay người, và bước đi, dần chìm vào màn đêm... Khi anh trai cô biến mất, cô bỗng cảm thấy hụt hẵng, mà khi người kia biến mất, cô không thể kìm được nước mắt và không ngừng gào thét gọi tên người ấy... Rồi cô ngã xuống, cô cảm giác như mình sắp chết, hoàn toàn. Mí mắt cô dần khép lại, giọng nói cô nhỏ dần... ... Là anh đó, người đáng yêu, người luôn mang cho em ước mong... Dù cho là mong ước trái ngang người hoà đắn đo... Và em luôn mang lợi ích riêng, giờ nhận ra hôm nay đã muộn... Vì em mà anh phải sống trong buồn phiền... btw: "urusai = shut up" cho nhg~ ai ko bik ^-^ | | | | | |
|
|
Fri May 06, 2011 7:53 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #208 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 7:55 pm | | | Tôi là người bị nhiều người hiểu lầm nhưng tôi không quan tâm đến họ, người mà tôi quan tâm chính là người thân của tôi. |
| #209 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 8:11 pm | | | Precious Family. |
| #210 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 6:12 am | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #211 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 1:35 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #212 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | chap này là tiếp tục của đoạn đầu chap 16 nhé ^^ cái doạn cậu bé và chiếc mũ mèo ở không gian trắng xoá đột nhiên xuất hiện 1 cái bóng đen ấy ^^ Chap25: ??? Chỉ mới gặp được có vài tích tắc, mà cậu đã thấy mình như chìm đắm trong tình yêu. Đôi mắt vô hồn ấy, sao lại có sức cuốn hút kì lạ đến vậy? Đôi mắt màu hổ phách đục, không bao giờ biểu hiện cảm xúc, hình như có thứ bùa mê gì đó, khiến cậu không thể dứt ra được. Liệu đó có phải, chỉ là nguồn rung cảm nhất thời trong trái tim cậu? Cả không gian trắng xoá, đã từng chỉ có một mình cậu và chiếc mũ mèo, giờ thêm cái bóng đen lẳng lặng ấy. Cái bóng ấy đến, mang những giọt nước mắt của cậu đi. Nó đã làm cậu ngừng khóc, nó không thể làm cậu cười, nhưng nó sẵn sàng khóc cùng với cậu. Cậu đã từng ở đây có một mình, và cậu không thích thế. Cậu ghét những cảm giác đơn độc, nó đã xé nát nỗi lòng cậu trong suốt bao tháng ngày. Giờ đây, đã có một người ở bên cậu, đã có một người cậu cần, nhưng liệu người ấy có cần cậu không? Hay người ấy chỉ thương hại, vì cậu là một người hèn yếu so với người ấy? Liệu đó có phải chỉ là tình yêu ngây thơ giữa hai đứa trẻ, chứ chưa phải là vĩnh cửu hay mãnh liệt, và vô cùng mong manh, có thể như những hạt cát bị gió thổi đi tuột khỏi bàn tay bất cứ lúc nào? Và... Người ấy nhẹ nhàng vòng tay qua người cậu, kéo cậu lại gần hơn. Cậu thấy, đầu mình đã chạm vào ngực người ấy. Cậu cảm thấy rõ, sự giá buốt của làn da ấy như xuyên thủng tấm áo đen mỏng, chạm đến nước da nhợt nhạt của mình. Đúng là, ngọn lửa băng giá, vừa lạnh, mà cũng thật ấm. Cậu cảm thấy như, trái tim lạnh lẽo bị dày vò bởi cô độc suốt những quãng thời gian vừa qua, đang ấm dần lên... Thế rồi, cậu lại bắt đầu khóc. Nước mắt cậu cứ thế trào ra, ướt đẫm ngực áo người ấy. Chưa bao giờ, cậu cảm thấy hạnh phúc đến thế... Cho dù cả thế giới này, cười và khinh rẻ cậu, thì cuối cùng, đã có một người cần cậu... Mọi thứ, lại bắt đầu mờ dần, và cậu thấy bóng người ấy sắp vụt mất. Không, cậu không muốn. Đừng đi mà... Đừng bỏ cậu lại... Cậu không muốn thế đâu... Kể cả người ấy... cũng bỏ rơi cậu sao... Cậu ngước nhìn người ấy, mong manh một tia hi vọng, cầu xin người ấy hãy ở lại bên mình. Người ấy vẫn không nói gì, chỉ ghé sát khuôn mặt lại gần cậu. Cậu nhắm mắt lại, mặt ửng lên. Môi người ấy khẽ chạm vào môi cậu, cảm giác chỉ lướt nhẹ qua, nhưng mới thật nồng nàn... Và, chỉ một giây trước khi tất cả đều biến mất, có tiếng người ấy nói, rất nhỏ, nhưng cũng đủ để cậu nghe được... “Aishiteru... desu...” ... | | | | | |
|
|
Sat May 07, 2011 1:37 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #213 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 2:06 pm | | | Precious Family. |
| #214 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 2:54 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #215 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 9:01 pm | | | Sư Tử nữ hoàn toàn không phải là cánh hoa dại khiêm nhường ngoài đồng nội, mà là đoá hồng đài các chốn cung đình. |
| #216 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 9:04 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #217 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sat May 07, 2011 10:58 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #218 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | đoạn cuối chap này... Keith-san nói hơi kì ==! tại tớ muón cho nv dùg ngôn ngữ lạc wan nên... ==! Chap26: Chuộc lại lỗi lầm Dan choàng tỉnh... Hình như... cậu lại nằm mơ... Lại là... giấc mơ ấy. Nó cứ tiếp diễn liên tục, mỗi khi cậu muốn chợp mắt. Giấc mơ trắng xoá, chỉ có chiếc mũ mèo, cậu, và... người ấy... Nhưng nó có chỉ là mơ hay không? Cậu cảm thấy như mình vừa trải qua một sự thực mập mờ nào đó... - Hình như cậu vừa gặp ác mộng? - Kh... Không... - Thật đấy chứ? Cậu vã mồ hôi hột kìa. - Thật... thật mà... Mọi người dường như có vẻ lo lắng cho cậu lắm, mà cậu thấy mình lại chẳng thể giúp gì được họ cả, đến cả thân mình lo còn chưa xong nữa là... Còn phía bên ngoài kia... - Chúng ta nên làm gì đây, Gus? – Keith lên tiếng. - Ý anh là... - Chúng ta đang phục tùng cho một bóng ma. - Có vấn đề gì sao Keith-san? - Tội ác của chúng ta... là chưa đủ hay sao? - Tội ác... – Gus giật mình – Đâu... đâu phải “chúng ta”!! Chỉ tôi mới là kẻ độc ác mà thôi! Tôi đã tin vào một điều nhảm nhí và cướp đi sinh mạng bao nhiêu đứa trẻ!! Còn anh thì... - ...cũng vậy thôi. - giọng Keith điềm đạm – Tôi đã không thể chịu nổi thái độ bất lương của bọn thợ săn đó. Và... đấy, tôi đã xử chúng, từng tên một. - Nhưng hành động đó cũng chỉ là... - ...“sự trả thù”, cậu đang định nói thế phải không Gus? Im lặng... - Sự trả thù ấy... rốt cuộc cũng chỉ là để thoả mãn lòng căm hận của tôi dành cho chúng mà thôi. Đó là một hành động điên rồ, tôi không thể khoan dung như Mira được. Ngày ngày nó vẫn kiên cường ngậm đắng nuốt cay, nó vẫn có thể tha thứ cho kẻ đã tước đi sinh mạng người cha người mẹ mà nó yêu quý... Im lặng... - Giết chúng rồi, thì không phải là cảm giác mãn nguyện khi được trút bỏ cơn thịnh nộ xuống những kẻ tâm địa độc ác, mà chỉ thấy ta như đã đi theo vết xe đổ của chúng. Giết chúng rồi, ta chỉ cảm thấy càng day dứt hơn, vì ta không thể mang người quá cố trở lại mà còn khiến cho đôi bàn tay mình vẩy máu... Im lặng... - Ngươi nghe rõ chứ Shadow? – giọng Mylene vọng đến từ phía sau của phòng giam. - Ừ ừ có nghe! Chúng ta đã làm những điều điên rồ. – Shadow lại đưa tay ra sau đầu. - Có vẻ như Keith và Gus đang tính chống lại cái bóng đó. – Volt nói. - Chắc chắn rồi! – Lync cười - Ủng hộ hay không nào? Im lặng... - Keith-san... – Gus nói – Anh đang tính... chống lại cái bóng đó... sao? Lẳng lặng gật đầu. - Nếu vậy thì... – Gus đặt tay lên vai Keith – Tôi sẽ luôn ủng hộ anh hết mình! Cho dù chỉ có hai chúng ta... tôi cũng... - Hey!! Quên tụi này rồi ư? - tiếng Lync vui vẻ vang đến. - Định một mình lập công sao? Mơ đi nhé!! - đến lượt Shadow chen vào. - Xem ra hai ngươi có vẻ hứng thú nhỉ? – Mylene khoanh tay. - Ý chúng ta là... – Volt nói - ...Tất cả chúng ta sẽ chuộc lại lỗi lầm của chính mình. Đây là cơ hội duy nhất, hoặc là bây giờ hoặc là không bao giờ. - Tốt quá rồi... Vậy... Keith-san, giờ sao đây? Keith mỉm cười. - Việc đầu tiên chúng ta cần làm... - tiến đến cánh cửa phòng giam - ...là phải có thêm đồng minh cái đã. Keith vung con dao, và sợi dây xích đã bị chém ra làm đôi. Cánh cửa bật mở, cả căn phòng bỗng dưng sáng hẳn lên trong chút ánh nắng yếu ớt ở phía không gian ngoài kia. Cả binh đoàn Vexos nở nụ cười ranh ma xảo quyệt, trong khi những người kia vẫn còn ngạc nhiên không sao tả xiết. - Danma, cả mọi người nữa, đứng dậy đi nào!! – Keith nói – Đá quách cái căn phong giam quái gở này đi cho rồi!! Chúng ta sẽ thoát khỏi đây, và cho con ma đó thấy thế nào là lễ độ!! | | | | | |
|
|
Sat May 07, 2011 11:02 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #219 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sun May 08, 2011 5:30 am | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #220 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sun May 08, 2011 10:42 am | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #221 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Sun May 08, 2011 8:10 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #222 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | chap nì sẽ có 1 bất ngờ nha các panj nghĩ coi nếu nhóm brawlers ko dùng Bak để chiến mà chọi hẳn ... dao búa khiên?? ^-^ Chap27: Đợi Họ chạy trên con đường mòn, xung quanh chỉ toàn là những cái cây trụi lá không màu. Vẫn là khoảng không gian xám xịt ấy, nhưng như bừng lên chút tia sáng từ phía chân trời xa xa kia. Họ cứ chạy, chạy mãi, rồi cuối cùng, họ cũng thấy, ngôi nhà đó đang dần hiện ra. Nhưng mọi việc đâu có suôn sẻ đến thế. Họ đã bị chặn đường, bởi những con búp bê. Chính là những con búp bê trong căn phòng mờ nhoà bởi thứ ánh sáng màu đỏ ấy, là hiện thân của những linh hồn bụ cầm giam. Đôi mắt chúng mở to lộ rỗ nỗi kinh hoàng, cái miệng rộng ngoác cười toe toét, bao đường chi khâu trên mặt cùng chút vải bông dưới chân sau mỗi bước đi. Họ thấy quanh đây đâu đâu cũng là những con búp bê. Chúng tiễn mỗi lúc một gần, tạo thành một vòng vây, và họ thì ở trung tâm của vòng vây ấy. Họ phải nép sát người vào nhau, vì những con búp bê không hề đứng yên một chỗ. Chúng vẫn bước đến, mặc dù tốc độ cực chậm. - Giờ sao đây? – Dan hỏi. - Chịu. – Keith đáp - Không có kế hoạch. - Đùa à? Đi đối đầu với một con ma mà không có kế hoạch là sao?? - Này này đừng cãi cọ kẻo loạn giờ. – Masquerade nói - Khỏi lo, tất cả đã nằm trong tầm kiểm soát của tôi rồi. Xoạch xoạch!!! Hai nhát gươm vung lên, chém bay đầu vô số những kẻ đang mon men tiến lại gần. Đó là Chan, với hai thanh gươm thời Trung cổ trên tay. Tiếp đến là bộ móng vuốt sáng chói trên tay Runo, phối hợp với cây liềm bóng đêm của Masquerade, vung những nhát chém như muốn băm nhừ bọn búp bê ra. Nắm đấm sắt của Mira và Gus cũng vậy, giáng thẳng xuống, không thương tiếc. - Chắc cậu chưa biết, nhưng đa số chúng tôi đều là những chiến binh có tiếng đấy! – Masquerade cười khẩy, trong khi Dan vẫn chưa hiểu sự tình ra sao. - Nhưng... đóng vũ khí đó... ở đâu ra vậy? - lắp ba lắp bắp. - Haizz đừng hỏi nhiều, nép vào trong đi. Dan lưỡng lự, khi thấy mọi người xung quanh đang ra sức bảo vệ mình. Những mũi tên nước của Marucho bay vút, tuy không trúng tên nào nhưng mỗi lần sượt qua là như xuyên thủng cơ thể khiến chúng ngã nhào. Komba vung cây đao, hàng ngàn ngọn gió nổi lên, hất tung tất cả bọn búp bê ra xa. Julie và Billy phối hợp hai cây búa, đập nát những tên còn ở gần. Joe phi những lá bùa ma thuật sáng mờ ảo, niêm phong lại chúng, nhưng chỉ là tạm thời mà thôi. - Cơ hội đấy, nhanh nhanh đi đi!!!! - Nhưng còn mọi người? - Chúng tôi có thể tự lo được. – nháy mắt – Just belive in us! Dan gật đầu, linh tính mách bảo cậu nên làm theo lời họ, ở lại chỉ làm mọi việc thêm rối lên mà thôi. - Tôi hiểu rồi! - Đợi đã! - tiếng Ren gọi với theo khi Dan chuẩn bị chạy đi – Tôi đi cùng cậu!! Dan mỉm cười, như chấp thuận sự ủng hộ từ phía Ren. Rồi cả hai chạy vụt đi, bỏ lại những con người đang mang thân mình ra mà đấu lại với bọn búp bê không biết mệt là gì. Cả hai vẫn tiếp tục chạy, chạy trên con đường rạn nứt, băng qua khu rừng đầy gai, thế nhưng họ vẫn cố gắng, cố gắng, vì đã sắp tới nơi rồi. Không biết Ren đang nghĩ gì, nhưng trong đầu Dan hiện giờ chỉ có đúng một suy nghĩ... “Đợi mình nha, Shun! Mình đến tìm bạn đây...” ... | | | | | |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|