#176 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Tue May 03, 2011 8:34 am | | | bóng tối cứ tan đi mãi mãi về sau nhưng cho đến phút cuối nó vẫn luôn tươi cười với chúng ta những người bạn yêu quý |
| #177 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Tue May 03, 2011 6:54 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #178 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Tue May 03, 2011 7:57 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #179 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | haizz vừa đi học thêm về mệt wá tình hình là các quá khứ sẽ khá là kì quặc up liền 2 chap lun: 1 là của Billy, Joe và Jake; 2 là Keth, Mira, otou-san của 2 ng và Julio Chap19: Cô độc Bạn có tin là Billy và Joe đã từng là hai chú rùa... Cùng bầy đàn của mình chung sống trên một hòn đảo... Êm ấm lắm, hạnh phúc lắm, cho đến một ngày... Khi nơi đây bắt đầu xuất hiện dấu chân của con người... ... Đó là vào một ngày đẹp trời, hai chú rùa con đang tung tăng chơi gần bờ biển như mọi ngày. Lúc nào chúng cũng thích thú với những trò xây lâu đài cát sau một hồi kiếm ăn chán chê ngoài đại dương kia. Mời chiều, trời còn rất sáng, và, cứ nhìn cái cách mà chúng chơi đùa vô tư như vậy, thì ai dám bảo xung quanh đó, đang có một mối nguy hiểm cận kề... Những gợn sóng dập dờn, mang đến hòn đảo đó một con tàu. Một con tàu to và sang trọng, nhưng có ai biết bên trong đó có gì... Đầu tiên, một đoàn người đi xuống khỏi con tàu, hăm hở tiến về rừng. Nhưng rồi, lát sau, thấy họ quay trở lại, kẻ nào kẻ nấy đều bực bội hầm hầm. Hai chú rùa ấy, vốn tính tò mò, đã lẻn vào bên tron con tàu, khi nó chưa rời bờ biển hòn đảo. Chúng đi qua phòng ăn, thấy đoàn người vừa rồi đang phi dao phi đũa một cách điên cuồng, chốc chốc lại đập cái bàn ăn rầm rầm làm nó cũng sập đến nơi rồi. Họ đều là những gã đàn ông to lớn vạm vỡ, buộc khăn trên đầu, một mắt đeo băng đen, áo sọc và vô số những vết sẹo trên người. Mà trung tâm là một gã thanh niên với mái tóc xoăn dài màu cam, vận bộ đồ đỏ choé và chiếc mũ rộng vành; mắt chột, chân gỗ và tay trái là chiếc móc câu; mà tất cả đều gọi hắn là Jake. Bên đó là một con vẹt màu xanh lá cứ lẽo đẽo bám theo oang oác nhắc lại lời chửi bới của hắn về phía những tên khác. Chúng đến chăn phòng tiếp theo, căn phòng mở toang cửa vang vọng những tiếng đồng hồ tích tắc. Thật đúng vậy, bên trong đó toàn là đồng hồ. Đồng hồ mặt trời, đồng hồ cát, đồng hồ nước, đồng hồ quả lắc và cả những chiếc đồng hồ nguyên tử đầy rẫy những hình thù kì quái. Tiếng tích tắc từ hàng ngàn chiếc đồng hồ cứ vang lên loạn xạ và chẳng đồng đều chút nào, chỉ làm những kẻ thiếu may mắn nào nghe nó thì sẽ toàn hoàn choạng vạng đầu óc. Và kẻ đó chẳng phải ai khác... Hai chú rùa ấy, đầu óc cứ xoay mòng mòng, hình ảnh những chiếc đồng hồ cứ xoáy vào nhau. Những cái kim cứ xoay liên hồi, xoay liên hồi, làm mấy con mắt của hai chú rùa nhỏ cũng vậy. Rồi, chẳng hiểu đầu óc bị cái gì điều khiển, hai chú rùa vất va khiêng đi một cái đồng hồ quả lắc vừa to vừa nặng, xuống khỏi con thuyền, tiến về rừng sâu, về phía bầy đàn của mình, mà không biết rằng, đám người đó đang bám theo... Những chú rùa khác, ngạc nhiên nhìn chúng vác cái đồng hồ, hớn hở về khoe mọi người. Còn đám người phía sau, cũng đã đến nơi, trên tay ai nấy đều là dao kéo... ... Sáng hôm sau... Bờ biển vắng tanh, con thuyền đã rời khỏi đảo... Quanh đây chỉ còn những chiếc mai rùa trống rỗng, bên cạnh hình bóng hai đứa trẻ... Giờ thì... Dù chúng có hai người, nhưng sự đùm bọc lẫn nhau lại không hề có, bởi vậy... Lúc nào chúng cũng cảm thấy... Một mình, cô độc, run rẩy trong đêm tối... Bởi vì đâu còn có ai... Tất cả mọi người đều đã ra đi rồi... Ra đi... Chỉ trong có một đêm... Chap20: Mất mát Bạn có tin là Keth và Mira đã từng là hai chú sư tử... Có một quá khứ đẹp đẽ với ba mẹ... Nhưng nó cũng sớm kết thúc... Khi những gã điên rồ muốn xâm chiếm nơi đây... ... Từ khi hai anh em chúng còn bé, chúng luôn có ba mẹ cận kề bên cạnh bảo vệ, trong nom, rồi kiếm mồi về cho. Mỗi ngày, chúng lại có một món thịt khác nhau, tất cả đều nhờ tài săn mồi của mẹ nó. Mỗi ngày, người cha luôn hết mình bảo vệ chúng khỏi những hiểm nguy, đến mức để mình phải ngã bệnh. Và, tuy mệnh tình khá nặng, nhưng với tình yêu thương mà cả gia đình dành cho mình, ông vẫn vui vẻ mà sống nốt quãng đời còn lại của mình. Rồi, một ngày, trong rừng xuất hiện những tiếng súng nổ... Tiếp đến là những cái xác động vật rải rác trên con đường đầy máu... Cả gia đình họ ở khá xa nơi xảy ra những cuộc săn bắt của con người, nên vẫn chưa biết chuyện gì đã và đang xảy ra cả. Họ vẫn vui vẻ nô đùa thật lạc quan, mà không biết, ở phía bụi cây kia, một ống súng thò ra... ĐOÀNG!!!!!! Sư tử mẹ trúng đạn, lăn ra đất, trong nỗi kinh hoàng của gia đình và sự kiêu mãn của kẻ thủ phạm kia... Hắn, một gã đầu trọc, thân hình vạm vỡ, có lẽ là thủ lĩnh, được lũ đàn em gọi là Julio. Tất cả đều bất lực nhìn hẵn giẫm đạp lên thân xác sư tử mẹ, uất ức và căm phẫn nhưng chẳng thể làm gì, ngoài việc chạy trốn... Thế là... con mồi thì thành kẻ đi săn... kẻ đi săn lại thành con mồi... - Hai con phải nhớ rằng một khi con người chưa rời đi thì các con không được ra khỏi chỗ này đâu đấy!! - Ba à ba định đi đâu vậy?? - Ba sẽ dụ con người, trong khi đó hai đứa hãy trốn đi! - Không đâu ba à ba đừng bỏ bọn con mà!! - Ba sẽ không sao đâu! Hai đứa nhớ bảo vệ lẫn nhau. - Ba!!! Anh hai ơi anh hãy làm gì đi chứ...! - Làm theo lời ba đi em... - Nhưng...!...!...! Và thế là, sư tử bố đã dụ được con người đi, còn hai đứa con vẫn trốn trong hang đá, em gái vẫn khóc, anh trai an ủi. Ông đã chạy được một quãng xa trong rừng, hai đứa con thấy tất cả đã đi khỏi, liền ra khỏi cái hang và tìm đường thoát. Ông đã ra khỏi khu rừng, nhưng gại gặp ngay vực thẳm, đường cùng rồi. Con người đã vây quanh ông, tay cầm súng mon men lại gần, chit trực bắn. Và cũng thật trùng hợp, hai đứa con của ông cũng đi qua đó, thấy tình thế nguy cấp nhưng chúng không đành bỏ đi, bèn nấp vào bụi cây gần đó. Ông lùi lại, đã đến đầu vực thẳm rồi. Chỗ đất mà ông đang đứng cũng chẳng trụ được bao lâu nữa. Con người thì mỗi lúc một gần. Hình như, ông đã thấy dòng nước mắt của người con gái, và sự u sầu của người con trai đang lẩn trốn đâu đây. Ông nhếch mép cười cay đắng, rồi nhào mình xuống vực thẳm, trong khi tất cả những ai chứng kiến đều không khỏi bàng hoàng. Lũ người đi săn thì mất con mồi, còn hai chú sư tử con, thì đã... ... Sau khi lũ người đi khỏi, chúng đến bên bờ vực thẳm. Chúng nhìn xuống, ngọn núi này cao lắm, ai rơi xuống là không qua nổi đâu. Chúng cứ nhìn mãi, dưới bóng chiều chạng vạng. Chúng chỉ muốn gào thét, muốn khóc thật to để xua tan nỗi đau đớn và lòng hận thù loài người... Thật đau đớn biết bao, khi bất lực nhìn người yêu thương ra đi trước mắt... Chúng chẳng muốn sống nữa, nhưng, chúng vẫn phải sống... Vì chúng vẫn còn mối thù phải trả... | | | | | |
|
|
Tue May 03, 2011 7:58 pm | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #180 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Tue May 03, 2011 8:00 pm | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #181 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Tue May 03, 2011 8:08 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #182 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Wed May 04, 2011 9:35 am | | | Mình luôn dõi theo,không hiểu sao mình luôn dõi theo cậu.Không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy cậu,mình lại càng có dũng khí hơn.Nếu mình cố gắng,mình cảm giác là sẽ làm được,và mình cũng bắt đầu cảm thấy giá trị của bản thân |
| #183 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Wed May 04, 2011 4:55 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #184 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Wed May 04, 2011 7:53 pm | | | Mình luôn dõi theo,không hiểu sao mình luôn dõi theo cậu.Không hiểu sao mỗi khi nhìn thấy cậu,mình lại càng có dũng khí hơn.Nếu mình cố gắng,mình cảm giác là sẽ làm được,và mình cũng bắt đầu cảm thấy giá trị của bản thân |
| #185 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Wed May 04, 2011 9:24 pm | | | Đừng có buồn, đừng có khóc vì bạn sẽ không bao giờ biết rằng có ai đó rất yêu nụ cười của bạn. |
| #186 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Wed May 04, 2011 9:39 pm | | | Tôi là người bị nhiều người hiểu lầm nhưng tôi không quan tâm đến họ, người mà tôi quan tâm chính là người thân của tôi. |
| #187 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 10:23 am | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #188 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | thi xong văn rùi nhẹ ng wá ^^ đúng như Rodei nói, Alice cg~ là 1 con vật và tuy các char sau sẽ ko phải con vật, nhg kết cục thảm hơn nhìu == post chap nào ^^ Chap21: Cầm tù Bạn có tin là Alice đã từng là một nàng sếu... Xinh đẹp, kiều diễm, cuốn hút bao người... Nhưng thay vào đó, cái giá phải trả... Là sự tự do của chính mình... ... Người ta đã bắt được một quả trứng, trong khi đang trên đường đi bắt động vật hoang dại về sở thú. Người ta không biết nó là trứng gì, cứ mang về cho vịt cái ở trang trại ấp. Thừi gian trôi qua cùng với sự chăm sóc của vịt mẹ, những quả trứng đã nở, những chú vịt xinh xắn ra đời. Còn quả trứng kì lạ kia vẫn bướng bỉnh mãi mà không chịu nở, vịt mẹ lại phải ấp thêm một thời gian nữa. Rồi cuối cùng thì, quả trứng cũng chịu nứt vỏ. Bên trong đó, là một con sếu con, xinh xắn vô cùng. Người ta nuôi nấng nó, cho nó bao nhiêu là thức ăn ngon. Nó lớn rất nhanh, với bộ lông trắng muốt, lúc nào trông cũng thật thanh mảnh và đáng yêu. Tuy là cuộc sống trong cái lồng sắt, nhưng lúc nào nó cũng được lo ăn uống đầy đủ. Chẳng bao giờ nó phải chịu đói, và vẻ đẹp của nó thì bất cứ loài chim nào cũng phải tị nạnh. Và cũng nhờ có nó, mà khách đến sở thú ngàng càng nhiều, lão chủ tha hồ hốt bạc. Hắn ta rất mãn nguyện với những gì mình đã làm được, không ngờ chỉ một quả trứng mà mang nhiều lợi lộc đến thế. Vậy còn con sếu kia, nó cũng vui như hắn chứ? Câu trả lời là... không hề. Mặc dù nó có được một căn phòng sạch sẽ và những bữa ăn vương giả như của một công chúa... Mặc dù ở đây rất an toàn, mặc dù cuộc sống nơi hoang dã đầy rẫy những hiểm nguy... Nhưng... ... Con người đã bắt nhốt nó từ khi nó mới chỉ là một con chim non mới lọt vỏ... Cả thời niên thiếu nó đã sống trong cái lồng đó... Cho dù thế giới hoang dã có đầy rẫy hiểm nguy, nó vẫn không quan tâm... Cho dù thế nào, nó vẫn muốn được bay lượn tự do trên bầu trời như những con chim khác... Nó vẫn luôn muốn được ở bên cạnh những người mà nó yêu thương... Chứ không phải cuộc sống bị giam cầm trong lồng sắt... Và bị con người soi mói, đùa cợt một cách ngớ ngẩn như thế... Dù cho con người cho nó thức ăn ngon tới chừng nào... Dù cho con người có thích nó đến chừng nào... Nó vẫn chỉ luôn mong muốn rằng... Chỉ một lần... một lần duy nhất thôi... Giá như con người có thể thấy tâm hồn thực sự bên trong chứ không chỉ đơn thuần là một con sếu... Giá như con người có thể nghe tiếng nói của nó... Thì tốt biết bao... | | | | | |
|
|
Thu May 05, 2011 10:26 am | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #189 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 10:58 am | | | Precious Family. |
| #190 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 4:02 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #191 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | lần này là của Marucho, Komba, Baron, Ace binh đoàn Vexos vào vai phản diện Chap22: Bao vây Bạn có tin là Marucho và Komba đã từng là những đứa trẻ mồ côi... Được hai người là Baron và Ace chăm sóc và nuôi dưỡng ở trại trẻ... Nhưng tin đồn dùng trẻ con để chế tạo thuốc trường sinh... Đã lôi kéo một nhóm dược sĩ tới đây, cướp đi sinh mạng từng người một... ... Trại trẻ mồ côi ấy, giờ vắng teo không một bóng người. Sương mù dày đặc bao quanh ngôi nhà hết ngày này đến ngày khác, cùng với những cái cây trụi lá trong vườn. Còn bên trong thì, chẳng hiểu sao hành lang ngập toàn một thứ nước màu xanh, và những thứ mùi kì lạ. Lũ dược sĩ ấy, do ham muốn được trường sinh bất tử, đã mày mò nghiên cứu về điều hoang đường ấy suốt bao năm tháng. Chúng gồm có năm người, Gus, Lync, Shadow, Mylece, Volt, mà mọi người thường gọi chúng chung chung bằng cái tên “Vexos”. Và cuối cùng, sau bao tháng ngày miệt mài nghiên cứu, chúng đã tìm ra công thức, nó gồm một số loại thảo dược quý hiếm trong tận rừng sâu, nhưng quan trọng nhất, là não của những đứa trẻ... Đấy, và những tháng ngày ấm êm hạnh phúc của những đứa trẻ mồ côi đã chấm dứt, kể từ khi lũ dược sĩ đến nơi đây. Chúng bắt nhốt Baron và Ace, trừ khử họ trước để mọi việc không bị loan ra ngoài. Còn những đứa trẻ, chúng giam vào nhà kho, cứ mỗi ngày lại bắt một đứa, giết, và moi não. Số lượng những đứa trẻ cứ thể giảm dần, rồi cuối cùng, chỉ còn lại hai đứa. Từng giờ từng phút chúng sống trong sợ hãi, không thể nào thoát khỏi nơi đây được. Nhưng rồi, đứa trẻ tóc nâu nói với bạn mình: - Cũng sắp đến lúc rồi. Vậy khi nào chúng đến, tớ sẽ tình nguyện đi trước. - Cậu định bỏ tớ sao?? - đứa trẻ tóc vàng kinh ngạc. - Nhưng cậu biết thể nào chúng cũng xử lí cả hai ta mà. Nhưng, nếu nhờ một phép màu nào đó, mà cậu thoát được khỏi đây, thì... Nếu được như thế, thì cậu nhớ phải sống thật lâu đấy! Hãy sống cho bản thân và cho tất cả mọi người, bằng những năm tháng mà họ đã bị lấy cắp! Vừa dứt, bọn dược sĩ đã đến. Chúng bắt nó đi, đóng sầm cánh cửa lại, để cậu bé một mình trong khoảng không gian tối om... Cậu muốn thực hiện mong ước cuối cùng của bạn, lúc nào cũng cố tìm lối thoát. Nhưng, đã đến tời khắc ấy rồi, phép màu không còn xảy ra nữa. Bọn dược sĩ tóm cậu đi, ngay khi đồng hồ vừa điểm 12 tiếng... Cậu sợ hãi cúi mình, khi thấy tuy chúng chỉ có năm người nhưng đều cao lớn hơn, và đang vây quanh mình. Chúng vây quanh, thành một vòng tròn, cậu không chạy thoát được đâu, chỉ có chờ chết thôi. Thấy cậu khóc, một tên xoa đầu cậu, mỉm cười. Nụ cười của hắn, quả thực rất đẹp, nhưng ẩn chứa sau nó, là một con dao hai lưỡi đang kề kề tận cổ cậu. Và... XOẠCH... Đầu lìa khỏi cổ, rơi xuống... Máu, lại là máu, văng toé tung, ướt đầm cơ thể nhỏ bé đang ngã xuống... Những con dao ác độc ấy, igáng lên tục xuống đầu cậu. Và..., bộ não cậu đã lộ ra, đúng là thứ chúng cần... ... Thế là hết... chấm hết tất cả... Bọn dược sĩ đã trốn thoát, bỏ rơi lại những linh hồn cô độc... | | | | | |
|
|
Thu May 05, 2011 4:29 pm | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #192 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 4:33 pm | | | Kà Ri báo thù cả đời chưa muộn~~~~~~~ |
| #193 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 5:18 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #194 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 6:24 pm | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #195 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 7:24 pm | | | Mình iu onee-chan và chị 3 nhất |
| #196 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 7:41 pm | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #197 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 7:43 pm | | | Đừng suy nghĩ, hãy cảm nhận |
| #198 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Thu May 05, 2011 7:58 pm | | | Precious Family. |
| #199 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| |
|
|
Fri May 06, 2011 9:26 am | | | Ở trên là kẻ thống trị, ở dưới là kẻ phục tùng~ Ta đây không thuộc hai tầng lớp đó, nên cứ tiếp tục khiêu vũ mà thôi~ |
| #200 | | Tiêu đề: Re: [Bakugan fanfic] Trick and Treat!! | |
| | |
| | | | yey đến hum nay là tớ thi xong rùi posst típ chap, quá khứ của mấy nv còn lại nè " longdesc="12" /> cái dựa vào Alice in Wonderland của Dream Chap23: Cổ tích Bạn có tin là Chan, Klaus, Runo, Julie và Ren đã từng là những con người mang biệt danh “Alice”... Những con người bình thường, bước chân vào xứ sở thần tiên... Định mệnh và cuộc sống đều bị không chế... Bởi cuốn tiểu thuyết mang danh tác giả là Masquerade... ... Alice thứ nhất, một người mạnh mẽ... Tay mang gươm, bước vào xứ thần tiên... Chém phăng tất cả mọi thứ... Để lại sau lưng con đường màu máu... Alice đó, ở sâu trong rừng... Bị giam cầm như một tội nhân... Ngoài lối mòn trong khu rừng... Sự tồn tại của nàng là điều bí ẩn... Alice thứ hai, một chàng trai điềm đạm... Cất tiếng hát vang nơi xứ thần tiên... Những âm thanh ngập tràn... Sinh ra một thế giới cuồng loạn... Alice đó, một đoá hoa hồng... Bị bắn bởi một người lịch lãm... Đoá hoa thẫm đỏ bừng nở chỉ một lần... Chỉ được yêu quý khi đã úa tàn... Alice thứ ba, một cô gái nhỏ... Hình mẫu hoàn hảo của xứ thần tiên... Mê hoặc biết bao người... Dựng nên một vương quốc kì lạ... Alice đó, nữ hoàng của vương quốc... Bị ám ảnh bởi một giấc mơ méo mó... Mang nỗi sợ trong cơ thể dần mục rữa... Nàng tiếp tục thống trị vương quốc ấy... Theo con đường nhỏ xuyên khu rừng... Dự buổi tiệc trà dưới những khóm hồng... Lời mời từ lâu đài nọ... Một lá bài Cơ... Alice thứ tư, một cặp song sinh... Tò mò bước vào xứ thần tiên... Băng qua vô số cánh cửa... Họ cứ đi cùng nhau như thế... Người chị bướng bỉnh, cậu em thông minh... Họ sắp đến chỗ của Alice đầu tiên... Và... họ không bao giờ tỉnh lại nữa... Mãi lang thang nơi xứ sở thần tiên... ... Masquerade đặt cây bút xuống, cuốn tiểu thuyết đã hoàn thành. Cuốn tiểu thuyết về một giấc mơ nhỏ, một giấc mơ bị quên lãng, và đang dần biến mất. Và để thoát khỏi tình trạng trở thành hư vô, giấc mơ nhỏ ấy đã nghĩ, nghĩ, nghĩ mãi. Rồi cuối cùng nó đã nảy ra một ý... Làm cho con người lạc vào xứ thần tiên, và để họ tự tạo ra thế giới. | | | | | |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|